Dự án lên tới 89 triệu bảng như Paul Pogba không thể đổ vỡ một sớm một chiều. Jose Mourinho có lẽ đã biết những nguyên chân chủ chốt tại sao tiền vệ người Pháp đang chơi như một cái bóng tại Old Trafford.
Pogba đang tự làm khó bản thân bằng những nỗ lực cá nhân màu mè, thiếu hiệu quả. Điều này thì ai cũng đã rõ. Nhưng có một sự thật đau lòng khác là màn trình diễn thanh thoát nhất của M.U đến trong chiến thắng mở màn 3-1 trước Bournemouth - trận đấu không có Pogba.
Kể từ khi Pogba xuất hiện, mọi chuyện có vẻ đang đi theo chiều hướng tiêu cực. Nó đến từ trận gặp Southampton và bắt đầu lan rộng ở chiến thắng tối thiểu trước Hull. Pogba là một cầu thủ giỏi chứ không phải siêu nhân. Anh chỉ có thể làm tốt nhiệm vụ khi được chơi tự do.
Nhưng khi Pogba dâng cao tấn công, tuyến giữa của M.U giao lại cho một mình Marouane Fellaini. Cách bố trí này trước những đối thủ yếu hơn đã bất cập, gặp siêu chiến thuật như Man City của Pep Guardiola thì càng bộc lộ rõ khuyết điểm. M.U để lộ quá nhiều khoảng trống sau lưng Pogba và để Kevin De Bruyne, David Silva thoát xuống.
Một mình Fellaini không thể hỗ trợ cho phong cách của Pogba
Trên thực tế, điều làm nên tên tuổi của Pogba tại Juvenstus là một tiền vệ con thoi đúng nghĩa. Anh làm tốt nhất nhiệm vụ nhận bóng ở một phần ba sân (bên sân nhà) rồi đi bóng đến vị trí trước khu vực 16m50 của đối thủ. Nhưng để cho Pogba hoạt động trơn tru, hệ thống tại Juventus hỗ trợ cho anh rất nhiều.
Pogba không đơn độc ở giữa sân, anh là một phần của tam giác tiền vệ. Ở đó, Pogba sẽ đá tiền vệ trung tâm lệch trái. Đằng sau Pogba sẽ là một cầu thủ đá trụ rất nhiều kinh nghiệm như Andrea Pirlo hay Claudio Marchisio. Cầu thủ còn lại đá lệch phải sẽ hoạt động năng nổ ở giữa sân và lo lót những lỗ hổng mà Pogba để lại sau lưng.
Pogba của Juventus mới là tiền vệ xứng đáng 89 triệu bảng. Khi bố trí đá trung tâm trong hệ thống 2 tiền vệ, Pogba ngay lập tức gặp khó khăn. Điều này đã được thể hiện phần nào tại EURO 2016 dù ĐT Pháp đã vào đến trận chung kết. Do đó, chuyển sang sơ đồ 3 tiền vệ trung tâm sẽ là một giải pháp sáng giá vào lúc này với Mourinho - người từng rất thành công với 4-3-3 trong nhiệm kỳ đầu tại Chelsea.