Chelsea thắng dễ Aston Villa, vốn chẳng có gì đáng nói, cũng chẳng thể cứu vãng được một mùa giải thất bại của The Blues. Nhưng với những ai đã từng yêu thích cái tên Alexandre Pato, trận đấu này ánh lên niềm hy vọng.
Ở độ tuổi chưa tròn 18, “chú vịt” Alex đã sang đến châu Âu thi đấu, ngày trước thì đó là một thành tích đáng ngưỡng mộ, còn bây giờ người ta gọi đó là một quyết định sai lầm của anh. Nếu Pato ở lại Brazil đến khi chín chắn, thì có lẽ bây giờ đến Neymar cũng còn phải học hỏi anh, và Brazil đã không khủng hoảng tiền đạo đến nỗi phải sử dụng Jo, hay Fred.
Nhưng không thể thay đổi lịch sử, chàng trai trẻ đã đến với nước Ý thơ mộng, và nhanh chóng thể hiện bản thân, trên sân cỏ cũng có, mà trong… tình trường cũng có. Những cuộc vui chóng vánh với các bạn tình, những cuộc hoan lạc vô độ vốn không lạ với các ngôi sao Brazil, kể cả những người được xem là huyền thoại như Ronaldo, Ronaldino,… Thế nên Pato có “mắc” phải, cũng là điều dễ hiểu.
Có điều những cuộc vui đó khiến cho những chấn thương cứ theo anh dai dẳng, không dứt ra được, khiến cho những năm cuối ở Milan anh chẳng thể hiện được gì, và chỉ được “neo” lại tại CLB vì là tình nhân của tiểu thư nhà Berlusconi. Khi đường tình với con gái ông chủ chấm dứt, cũng là lúc “chú vịt” bị đá khỏi AC Milan. Pato trở về quê nhà Brazil, vì lúc đó, ở châu Âu khó ai dám mạo hiểm với cầu thủ chấn thương dai dẳng và phong độ sa sút như anh.
Và đó cũng là lúc những người hâm mộ Pato nghĩ đến dấu chấm hết cho một ngôi sao từng được gọi là truyền nhân của Zico, nghĩ đến cái kết không có hậu cho một người Brazil nhưng có lối chơi hiện đại của bóng đá châu Âu, không sa đà vào biểu diễn hoa mỹ nhưng tốc độ và kỹ thuật điều khiển trái bóng thuộc loại xuất sắc và đặc biệt là có khả năng đánh hơi bàn thắng đáng kinh ngạc.
Rồi bỗng nhiên sang năm 2016, cái tin Pato quay trở lại châu Âu khiến nhiều người ngỡ ngàng, xen lẫn khấp khởi vui mừng, rằng cuối cùng thì anh cũng đã lấy lại được sự quyết tâm của một cầu thủ chuyên nghiệp, luôn chiến đấu khi còn chưa gục ngã,luôn khát khao dù chỉ còn chút hy vọng cuối cùng.
Thế nhưng cũng phải mất đến vài tháng, trong một trận Chelsea hết người để thay, chỉ còn anh và “mãnh hổ” Falcao nay đã hóa mèo, “chú vịt” mới được chọn để vào sân. Và anh tỏa sáng. như những ngày xưa trên thảm cỏ Beira-Rio.
Sự chờ đợi càng khiến niềm vui như vỡ òa, dù con đường phía trước vẫn còn gian nan lắm, nhưng rõ ràng, Alexandre Pato chưa già để tính đến chuyện nghỉ ngơi.