Thất vọng! Đó là những gì NHM đang cảm nhận về một Arsenal hiện tại kém cỏi toàn bộ từ tấn công đến phòng thủ. Một trong tứ đại gia thời xưa giờ chỉ còn là cái bóng của chính mình. Bây giờ nhắc làm gì cái thời 2003-2004 với 49 trận bất bại nữa, nó qua lâu rồi, chỉ còn là quá khứ, là dĩ vẵng, là kỷ niệm mà thôi. Hãy nhìn vào thực tại, có thể 49 trận bất bại đó bây giờ chẳng CLB nào có thể phá được kỷ lục đó và có lẽ cũng chưa biết đến khi nào mới có một CLB có thành tích tương tự.
Tuy nhiên, hãy nhìn vào thực tế hiện tại, có thể CLB khác không phá được kỷ lục của Arsenal nhưng CLB đó có thể giành những danh hiệu này đến danh hiệu khác mà không cần kỷ lục. Sự danh giá và vinh quang của CLB đo bằng danh hiệu giành được. Còn Arsnal thì sao, 9 năm và 1 danh hiệu đó là Cup FA mà các CLB khác chỉ xem là sân chơi phụ cho cầu thủ trẻ, nó quá ít ỏi so với tầm vóc của CLB chủ sân Emirates.
Đừng nghĩ đến quá khứ nữa, nhìn vào thực tại với 11 điểm sau 8 vòng đấu và đang kém đội dẫn đầu 11 điểm. Đừng để “con tàu” Arsenal chìm xuống phía dưới bảng xếp hạng thêm nữa, thay đổi và quay lại cuộc đua vô địch thôi. Hãy bừng tỉnh và giành những trận thắng để lấy lại niềm tin từ NHM pháo thủ đi!
NHM đang cảm nhận về một Arsenal hiện tại kém cỏi toàn bộ từ tấn công đến phòng thủ. |
“Thuyền trưởng” Arsene Wenger có lẽ chính là người đau khổ nhất, khi nhìn những “đứa con” của mình thi đấu vội vã, luống cuống, nóng vội và thiếu chính xác. Vẫn lối chơi phối hợp nhỏ, ban bật, nhưng nó không nhuần nhuyễn và gắn kết như trước kia, thay vào đó là những đường chuyền sai địa chỉ, lực bóng đi lúc quá mạnh, lúc quá yếu dẫn đến đừng chuyền bị bẻ gãy một cách nhanh chóng. Không thể đổ lỗi mãi cho việc các trụ cột bị chấn thương được, đó là quy luật của bóng đá và phải biết vượt qua.
Hàng công không thể duy trì lối chơi là do các tiền vệ thiếu sáng tạo và tính đột biến trong những đường chuyền quyết định của hàng tiền vệ. Những tiền vệ tài hoa, kỹ thuật như Jack Wilshere, Oxlade-Chamberlain, Santi Cazorla…lúc nào, bây giờ chỉ còn là những đường đi bóng đâm thẳng vào hàng phòng ngự đối phương. Và với thể hình không được lý tưởng kết hợp với sự nóng vội thì không thể xuyên thủng được hàng phòng ngự chắc chắn của đối thủ.
Hàng công thiếu sắc bén, hàng thủ cũng chẳng khá hơn. Một lối chơi như mơ ngủ, thiếu tập trung, thiếu dứt khoát và thiếu mạnh mẽ trong tranh chấp. Đó chính là nguyên nhân của những bàn thua. Nếu không có những điểm sáng như Alexis Sánchez, đặc biệt là bàn thắng ở phút bù giờ của Danny Welbeck thì Pháo thủ có lẽ đã trắng tay tại vòng đấu vừa qua trước Hull City và tình cảnh có thể tồi tệ hơn nữa.
Điều lúc này cần với Pháo thủ đó chính là sự trở lại của các “thương binh” và đợi thị trường mùa đông mở cửa để tìm các giải pháp trên thị trường chuyển nhượng để gia cố đội hình. Mới chỉ có Ramsey trở lại là chưa đủ và cần hơn nữa những sự trở lại sớm nhất.
Nhưng trước khi đợi đến tháng 1 thì Arsenal cần quay lại là chính mình trước đã. Hãy chơi như mình chưa bao giờ khủng hoảng. Nếu cứ càng cố thắng, càng cố ghi bàn thì càng dễ thua vì sự nóng vội trong việc tìm bàn thắng thì càng không thể thành công và phải trả giá. Hãy chơi theo phong cách quen thuộc, sự nhuần nhuyễn và gắn kết trong các pha bóng được đặt lên hàng đầu. Bên cạnh đó là sự chắc chắn của hàng thủ trước khi nghĩ đến việc ghi bàn.
Từ bây giờ đến trước khi mùa đông mở cửa, “Giáo sư” cần thay đổi chiến thuật, thay đổi cách chơi, thay đổi con người và quan trọng nhất là lấy lại niềm tin để cầu thủ chơi bóng với đúng phong độ của mình. Và nếu không muốn chìm sâu vào khủng hoảng, quan trọng không kém tìm hiểu những tiền vệ đánh chặn và hậu vệ đẳng cấp để đưa về sân Emirates vào kỳ chuyển nhượng mùa đông, vì đây chính là điểm yếu cốt lõi của Pháo thủ.!