Sai lầm của thủ thành Bravo trong trận đấu giữa Barcelona và Manchester City ở loạt trận Champions League sáng nay nói lên nhiều điều về tiêu chí chọn thủ môn của Pep.
Thẻ đỏ của Claudio Bravo trong trận đấu với Barca khiến Pep Guardiola muối mặt. Nhưng có lẽ người ê chề nhất sau trận đấu lại là chính là thủ môn người Chile. Anh đã gục ngã vì ham muốn chứng tỏ mình hay vì sức ép quá lớn và tâm lý thi đấu không ổn định?
1. Chơi chân tốt nghĩa là không cần tâm lý tốt?
Áp lực phải thể hiện trong màu áo mới khiến Bravo gồng mình trong mỗi pha xử lý bóng. Để làm gì vậy Bravo? Trong một vài tình huống, thủ môn người Chile có thể xử lý đơn giản hơn rất nhiều. Với một thủ môn, họ phải thi đấu đúng nghĩa với phương châm "an toàn là trên hết".
Có lẽ Bravo đang muốn chứng mình mình xứng đáng thay thế Joe Hart ở vị trí người gác đền của Manchester City. Nhưng nếu vậy vanh đã chọn sai cách. Một thủ môn dù có chơi chân tốt nhất thế giới cũng không bao giờ đủ chứng minh anh là thủ môn xuất sắc nhất.
Người ta thường nhớ đến một thủ môn thiên tài khi anh giữ sạch lưới trong vòng vài trăm phút. Hoặc để lại những pha cứu thua vô tiền khoáng hậu. Tâm lý thi đấu không tốt là rào cản lớn nhất đối với thể hiện của thủ môn trong một trận đấu. Cho dù Bravo có chơi chân giỏi đến đâu mà không có tâm lý thi đấu ổn định kể như anh đã tự kết án tử cho tương lai của mình.
2. Chơi chân tốt nghĩa là không cần chỉ huy hàng thủ?
Thi đấu cho Barca những năm qua khiến Bravo núp trong vỏ bọc quá an toàn. Thật vậy! Lối chơi của Barca đã hạn chế đến mức thấp nhất vai trò của một thủ môn. Chúng ta thường thấy những đội bóng có lối chơi phòng ngự như Chelsea hoặc Juventus đều rất coi trọng vị trí người gác đền. Juventus đến lúc này vẫn chưa dám thay thế Gianluigi Buffon dù anh đã xấp xỉ 40 tuổi. Trong khi đó, Chelsea mạnh dạn thay thế Petr Cech bằng Thibaut Courtois vì áp lực chuyên môn ở Ngoại hạng Anh.
Đặc thù diễn biến nhanh ở Ngoại hạng Anh khiến các thủ môn hoạt động rất vất vả. Họ phải có khả năng phán đoán tình huống tốt rồi cùng lúc phải chỉ huy hàng thủ. Vì với tốc độ phản công nhanh như điện của đối phương, hậu vệ khó có thể nhìn bao quát cục diện trận đấu. Hoàn cảnh rất khác với Barca của Bravo khi anh không phải tổ chức hộ hàng thủ vốn đã quá ưu việt. Và nếu hàng thủ Barca mắc lỗi thì thủ môn cũng không mấy khi cứu vãn được do không quen với những tình huống bất ngờ.
Kết: Kỹ năng chơi chân tốt chỉ hữu dụng ở Barca?
Đến với Ngoại hạng Anh, Bravo mang theo bên mình lối tư duy chơi bóng cũ. Nghĩa là anh tin rằng mình có chuyền như thế nào thì các đồng đội cũng sẽ có cách kiểm soát được trái bóng. Anh quên mất rằng so về trình độ cá nhân cũng như tổ chức, các cầu thủ Manchester City vẫn còn kém Barca nhiều lắm. Kết quả là anh bị sốc khi được chào đón bằng vô vàn những đường tạt bổng cùng lối chơi áp sát đến nghẹt thở của các đội bóng Premier League.
Có lẽ HLV Pep Guardiola đã áp đặt tư duy tổ chức hàng thủ thời ông còn ở Barca quá sớm lên Manchester City. Với tâm lý không ổn định và chưa thể hòa nhập với giải đấu mới, Bravo muốn các CĐV Barca tiếc nuối khi không giữ đươc anh nhưng lại thành trò cười ở CLB cũ chỉ vài tháng sau khi khăn gói ra đi.
Lẽ ra, anh phải quên đi nhưng toan tính cá nhân, phải chơi đơn giản và là chỗ dựa cho các đồng đội với vốn hiểu biết về Barca của mình. Anh phải chỉ huy hàng thủ sao cho hạn chế sự nguy hiểm của Messi nhiều nhất có thể. Là một thủ môn nhưng Bravo chơi quá "màu mè" trước một Barca chưa bao giờ có lòng từ bi.
Nếu HLV Pep Guardiola phải chọn giữa Bravo và Manchester City, không mấy ai tin ông sẽ chọn Bravo. Cựu thủ thành Barca có lẽ cần nghỉ ngơi một thời gian để bình tâm suy nghĩ về mục đích anh đến Manchester City. Lịch sử bóng đá chứng minh thủ môn xuất sắc nhất là thủ môn chơi hết mình vì đội bóng, chứ không phải vì danh hiệu "Chơi chân hay nhất lịch sử Premier League".
Lối chơi đơn giản là đặc thù của các thủ môn Ngoại hạng Anh: