1. Trong tiểu thuyết Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung có nhân vật là thái tử nước Đại Lý tên Đoàn Dự. Anh chàng này luyện được môn thần công Lục Mạch Thần Kiếm uy lực vô song, nhưng do chưa biết sử dụng nên lúc linh lúc không. Đặc biệt lúc tâm trí anh hướng về người đẹp, lòng tràn đầy nhu tình hạnh phúc thì thần công đánh mãi không xong. Phải chăng khi con người ta đang hạnh phúc thì khó mà phát huy được những khả năng mà bản thân vốn có?
2. Năm 2004, Jose Mourinho tới tiếp quản Stamford Bridge. Trong buổi họp báo đầu tiên ông đã tự nhận mình là Người đặc biệt. Ông đặc biệt vì ông rất có tài. Cái tài của ông là biến Porto thường thường bậc trung trở thành vua Châu Âu. Cái tài của ông là làm cho những Deco, Carvalho...từ bóng tối bước ra ánh sáng. Và chính nhờ cái tài đó mà ông có thể bước một bước dài từ Dragao đến Stamford Bridge. Thực tế trong những năm ở đây (2004-2007) Mourinho đã chứng tỏ được mình đặc biệt như thế nào. Nhờ bàn tay nhào nặn của ông mà Cole, Terry thành những hậu vệ hàng đầu thế giới, Lampard từ dạng tiềm năng vụt lớn lên sánh ngang các tiền vệ tầm cỡ. Nhờ tài thao lược của Mou mà Chelsea vô địch Ngoại hạng Anh sau 50 năm mòn mỏi và chen vào chia sẻ quyền lực với Man United, Arsenal – hai đội đã thống trị Premier League nhiều năm trước đó.
Stamford Bridge bấy giờ là pháo đài bất khả xâm phạm, hàng phòng ngự The Blues trứ danh khắp Châu Âu với việc lập kỷ lục thua 15 bàn trong 38 trận tại Ngoại hạng Anh. Đó là một cổ máy chiến thắng. Mọi đối thủ khi gặp Chelsea đều ngán ngại cho dù đó là Man United của Sir Alex, Liverpool dưới sự lãnh đạo của Benitez hay Wenger cùng với các Pháo thủ Luân Đôn. Từ chỗ chỉ là kẻ thách thức, kẻ đứng bên lề cuộc chơi của United và Arsenal, Chelsea bỗng xáo trộn tất cả, phân chia lại quyền lực. Tất cả đều nhờ vào Người đặc biệt Jose Mourinho.
Jose Mourinho có tìm lại được bản ngả của mình? Ảnh: Internet. |
3. Năm 2013, Mourinho trở lại Stamford Bridge sau chuỗi ngày phiêu lưu và cũng đầy vinh quang ở Serie A cùng Inter và La Liga với Real Madrid. Trong buổi ra mắt, ông tự nhận mình là Người hạnh phúc.Ông hạnh phúc khi trở về mái nhà xưa.Cũng con người Bồ Đào Nha ấy, cũng triết lý ấy nhưng Chelsea bây giờ không còn là Chelsea của năm 2004. Sau một thập kỷ, vẫn màu xanh ấy, vẫn là Mou chỉ đạo ngoài đường pitch nhưng The Blues không có được sự bền bĩ, kiên cố như tường đồng vách sắt và sự sắc xảo cần thiết.
Chelsea gợi cho ta cái cảm giác chán nản bằng những trận thắng tối thiểu đầy may mắn, sự mong manh dễ vỡ khi chật vật lắm mới thắng được Sunderland (bị đối phương ghi tới 3 bàn), cầm hòa được Arsenal rồi bất lực biết bao nhìn Basel, Newcastle, Stoke cười khẩy chiến thắng. Do các cầu thủ Chelsea chưa nắm được hết những gì thầy mình chỉ bảo hay sau bao năm (và giờ lòng vui vẻ hạnh phúc vì trở về nhà) đã làm cho Mourinho không còn đặc biệt nữa, và những ngón nghề cũng không gây bất ngờ như xưa. Chelsea dù vẫn đang là ứng cử viên cho chức vô địch, nhưng cách mà họ kiếm điểm thật xù xì xấu xí.
4. Trong truyện, nhân vật Đoàn Dự cuối cùng cũng biết cách sử dụng thần công dẫu lúc vui hay buồn. Còn Jose Mourinho, liệu ông có tìm lại được bản ngả của mình, cái chất đặc biệt ngày xưa dù rằng ông đang cảm thấy hạnh phúc tại Stmford Bridge?