Sir Alex Ferguson là một tượng đài của Manchester United nói riêng và của bóng đá Thế Giới nói chung. Với MU, ông đạt được vô số những thành công, giúp đội bóng này lật đổ Liverpool ở nước Anh. Giai thoại của Ferguson gắn với rất nhiều câu chuyện, trong đó có cả “Fergie Time”. Nhưng khi không còn Sir Alex, “Fergie Time” thực sự đã lùi vào dĩ vãng.
MU dưới tay Ferguson rất biết cách tận dụng những giây phút cuối cùng của một trận đấu để vùng lên. Sir Alex luôn có những độc chiêu để gây sức ép lên trọng tài, hòng kiếm thêm cho đội nhà những phút bù giờ ít ỏi, mà những phút bù giờ ấy, đã biết bao lần cứu nguy cho Quỷ Đỏ. Có một thống kê từ 2006 đến 2009 chỉ ra rằng, thời gian bù giờ của trận đấu mà khi MU thắng trận là trung bình 191,35 giây/trận. Còn khi họ có kết quả thua, thời gian trung bình là 257,17 giây/trận.
Sir Alex luôn biết cách tận dụng những phút bù giờ. Ảnh internet |
Nhưng khi không có Sir Alex, có vẻ như thời gian bù giờ không còn là điều có thể giúp nhiều cho MU. Dưới thời David Moyes, nhiều lúc còn báo hại Qủy đỏ thành Manchester. Đã không ít lần, MU của Moyes dẫn trước đối thủ gần như suốt trận đấu, nhưng những phút cuối cùng, họ lại để tuột mất những điểm số. Điển hình như trận đấu với Cardiff City, MU dẫn 2-1 cho đến phút bù giờ đầu tiên của trận đấu, Kim Bo Kyung đánh đầu tung lưới De Gea cân bằng tỉ số 2-2; hay tháng 1/2014, MU lại để thua Swansea 1-2 ở phút 90; rồi ít lâu sau, MU dẫn trước trước Fulham nhưng cuối cùng cũng bị đối thủ này cầm hòa ở phút 90+4 nhờ pha lập công của Darren Bent…
Van Gaal lên nắm quyền, và ở Premier League, họ chưa từng ghi bàn kể từ phút thứ 62 trở đi, chứ chưa nói đến việc tận dụng thời gian ở những phút bù giờ. Quỷ đỏ đã ghi được 13 bàn thắng sau 7 vòng đấu, và lên đến 69% được thực hiên trước khi kết thúc hiệp 1. Hiệp 2, MU thường chùng xuống và mới chỉ có 4 bàn ở từ phút 45 đến 62, tức chỉ 31%. Khi hàng công không ghi bàn, sức ép của đối phương dồn xuống tuyến dưới là điều tất nhiên.
Từ David Moyes, đến Van Gaal, cả 2 đều không có những kết quả khả quan ở những phút chính thức cuối trận, chứ chưa bàn đến tận dụng phút bù giờ. Đây lại thêm một sự khác biệt giữa Sir Alex với phần còn lại.
Vì sao vậy? Có lẽ nó nằm ở khả năng tạo động lực lên các học trò nhiều hơn là vấn đề lối chơi áp dụng. Ngài “Máy ấy tóc” luôn biết cách tạo nên một MU nhiệt huyết, một MU chiến đấu hết mình, một MU không chịu từ bỏ khi hồi còi kết thúc chưa vang lên. Tinh thần mới là yếu tố quan trọng nhất trong vấn đề này.
Tiềm lực nhân sự của MU hiện có không hề thua bất cứ đội bóng nào ở giải Ngoại Hạng Anh. Họ còn được coi là một “Galaticos” giống như Real Madrid, là một tập thể toàn sao. Nhưng cái mà đội bóng này thiếu, hoặc có thể là chưa áp dụng được, đó là một người biết cách đẩy tinh thần chiến đấu của cầu thủ lên cao để có thể vượt qua mọi đối thủ.
Van Gaal là một HLV đầy cá tính, ông luôn có những phát biểu gây sốc trước truyền thông. Nhưng kể từ khi về MU, Van Gaal chưa hề có một cuộc trả lời phỏng vấn nào có thể gây sôi động báo chí nước Anh. Phải chăng sức ép ở MU quá lớn khiến một người như Van Gaal cần tiết chế, kiệm lời? Nếu Van Gaal có thể thổi luồng cá tính, một luồng sinh khí mới của ông vào các cầu thủ, giúp họ chiến đấu hết mình, thì diện mạo của MU ở những phút cuối, hay chí ít là hiệp 2 có lẽ sẽ khác.
Qua rồi cái thời “Fergie Time” giúp MU thoát hiểm, giúp MU dành điểm ở những phút chót. MU hiện tại chưa có được một tinh thần như MU của Sir Alex. Họ thậm chí có lúc còn bị đối thủ “dáng đòn” vào những phút cuối cùng của trận đấu. “Fergie Time” giờ chỉ còn là quá khứ.