“Mueller không đánh bại bạn bằng kỹ năng rê bóng. Mueller cũng không chiến thắng bạn bằng tốc độ. Nhưng Mueller nhất định sẽ hạ gục bạn.”
Đó là câu mở đầu bài viết của Uli Hesse trên Guardian về ngôi sao kỳ lạ bậc nhất lịch sử bóng đá thế giới. Anh là Thomas Mueller – ngôi sao không cần rực sáng.
Người Đức yêu quý Mueller từ ngày 27/6/2010. Đó là ngày Mueller tỏa sáng với cú đúp vào lưới ĐT Anh ở vòng 1/8 World Cup. Sau chiến thắng, anh xuất hiện một cách hồn nhiên và giản dị trên truyền hình.
Ở đấy, thay vì “chém gió” về trận đấu, Mueller vụng về, ngượng nghịu nói với phóng viên: “Cho tôi gửi lời chào đến những người đặc biệt được không?”. Phóng viên đồng ý, Mueller vẫy tay về phía ống kính như thể cậu học sinh tiểu học vừa chiến thắng trong cuộc thi viết chính tả: “Cháu chào ông bà nội ngoại.”
Một tờ báo Đức sau đó đã tìm đến nhà bà ngoại Erna Burghart của Mueller. Bà kể rằng, bà luôn luôn thắp nến cầu nguyện cho Mueller trước mỗi trận đấu. Đột nhiên trước trận quan trọng với ĐT Anh thì bà lại quên, thế mà cháu trai của bà vẫn lập công. “Nó lại còn cảm ơn tôi trên tivi, thật là một đứa cháu ngoan,” bà Erna phấn khởi.
Giữa vũ đài World Cup hào nhoáng, xa xỉ, điên loạn với những cái tôi lớn, vẫn có người nói “cháu chào bà” trên tivi. Mueller làm người ta nhớ đến anh nhờ những khoảnh khắc giản dị như thế. Tháng 3/2010, Maradona từ chối trả lời họp báo, đuổi Mueller ra ngoài vì nghĩ anh là chàng nhặt bóng. Mấy tháng sau, Argentina của ông bị Mueller hạ sát. Tờ Bild bình luận: “Giờ thì Maradona phải nhớ Mueller là ai rồi.”
Mueller để kiểu đầu đơn giản nhất trong các kiểu đầu đơn giản, anh cũng chẳng đam mê “họa bì”. Vợ Mueller chẳng phải siêu mẫu, cô chỉ là VĐV đua ngựa nghiệp dư. Cuộc đời Mueller bình dị từ mặt hàng anh lựa chọn để quảng cáo. Suốt sự nghiệp, anh chỉ quảng cáo sữa và giày đá bóng. Sau này Mueller góp vốn vào chính công ty mà anh đã quảng cáo.
Anh cùng huyền thoại Gerd Mueller chỉ cần cầm chai sữa cười tươi trước ống kính. Họ Mueller là họ phổ biến nhất nước Đức, Muller uống sữa như thể đại diện cho cả nước Đức cùng uống sữa.
Cho đến năm 2009, NHM vẫn thắc mắc: “Thomas Mueller có mối quan hệ huyết thống với Gerd Mueller hay không?”. Dần dà câu hỏi ấy đã có lời giải đáp. Họ chẳng có liên quan gì đến nhau. Quả thực bố của Mueller là… Gerd Mueller nhưng không phải “máy dội bom” từng ghi 14 bàn ở World Cup và 34 bàn ở cúp C1.
Rất nhiều người nhầm lẫn, bởi huyền thoại Gerd Mueller từng tham gia công tác đào tạo trẻ ở Bayern Munich, hướng dẫn cho Thomas Mueller từ cách sút bóng cho đến cách di chuyển hiệu quả.
Không nghi ngờ sao được vì người ta thấy phong cách của Thomas Mueller y đúc ông thầy kiêm “người bố tin đồn”. Rút cục, thêm một câu hỏi mới được đặt ra: “Họ xuất sắc kiểu gì?”
Đấy là câu hỏi khó đối với mẫu “ngôi sao không cần tỏa sáng”. Thời còn thi đấu, Gerd Mueller ám ảnh hậu vệ đối phương, bởi vì họ không hiểu, sát thủ nguy hiểm nhất thế giới thời bấy giờ bằng cách nào lại xuất hiện đột ngột trước khung thành mà không bị ai kèm. Suốt cả trận, Gerd Mueller cứ lờ đờ như một con sói già, chạy chậm rì, chuyền những đường bóng không có khả năng sát thương. Cơ hội xuất hiện và ông cũng xuất hiện, như từ trên trời rơi xuống.
Người Đức gọi ông là “Torriecher” – cái mũi thính nhạy bàn thắng. Gerd không thích cách gọi đó, nó chưa thể khái quát nỗ lực của ông và của cả đồng đội trên sân tập. Để đạt đến đẳng cấp “lờ đờ giả vô hại”, ông từng đứng rất lâu trong khung thành để trải nghiệm cảm giác của thủ môn, hiểu thủ môn nghĩ gì.
Thomas Mueller bây giờ cũng thế.
Mueller diễn giải phong cách của anh bằng tình huống ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng 7-1 trước Brazil ở World Cup 2014. Rất nhiều người chỉ trích hàng thủ Brazil. Tại sao lại không theo kèm tiền đạo nguy hiểm như Thomas Mueller? Kỳ thực, Mueller giải thích như sau: “Nếu bạn quan sát kỹ, ban đầu tôi và Klose đều bị theo rất sát. Sau đó, tôi và anh ấy di chuyển theo hướng ngược nhau. Chúng tôi chỉ cơ bản là hoán đổi vị trí. Hậu vệ vẫn theo kèm nhưng họ bị mắc kẹt trong đám đông. Đó là những gì đã xảy ra.”
Mueller thừa nhận có đôi chân lòng khòng và khuôn ngực như “ức gà”. Anh tự đúc kết lối chơi của mình trong cụm từ “Ich bin ein Raumdeuter”, nghĩa là người khai thác các khoảng trống. Lối chơi của anh chẳng cần hoa mỹ, anh không cần sút bóng búa bổ, dốc bóng thần tốc hay đi bóng điệu nghệ như Neymar hay Ronaldo. Anh khai thác khoảng trống theo cách của thiên tài, chính xác như được lập trình. Ngoài ra không còn gì khác.
Ở tuổi 26, sau bàn thắng vào lưới Juventus giữa tuần qua, Mueller vươn lên trở thành chân sút người Đức ghi bàn nhiều nhất ở đấu trường châu Âu (34 bàn, ngang bằng…Gerd Mueller). Tuổi 26, anh đã một lần giành chiếc giày vàng và một lần giành chiếc giày bạc World Cup, đã có trong tay cả World Cup và Champions League. Trước mắt Mueller là EURO khi ĐT Đức vẫn đang là ứng cử viên số 1.
Minh họa bài viết của Uli Hesse trên Guardian là bức hình Mueller trong trang phục phi hành gia. Hoặc anh chơi thứ bóng đá của tương lai, hoặc anh đến từ hành tinh khác. Như chủ tịch Karl Heinz Rummenige từng nói: “Mueller là cầu thủ không thể định giá.”