Bất chấp Chelsea đang rơi vào cơn khủng hoảng trầm trọng hơn bao giờ hết nhưng HLV Jose Mourinho vẫn tỏ ra hết sức bảo thủ trong việc sử dụng “kẻ tội đồ” Branislav Ivanovic.
1. Jean de La Fontaine, nhà thơ ngụ ngôn nổi tiếng của Pháp sống ở thế kỷ XVII từng nói: “Ai cũng có những sai lầm mình luôn lặp lại: sợ hãi hay xấu hổ đều không chữa khỏi chúng.”
Thực tế cho thấy, sai lầm chính là một phần tất yếu của cuộc sống, điều mà bất kỳ ai cũng phải thừa nhận. Thế nhưng, khi sai lầm cứ liên tục lặp đi lặp lại từ ngày này qua ngày khác mà không có cách nào để giải quyết, người ta sẽ cảm thấy ngán ngẩm.
Đằng sau thái độ bảo thủ của một cá nhân mắc “sai lầm theo chu kỳ” như vậy, sẽ là sự sợ hãi, hoặc là nỗi xấu hổ, theo lời La Fontaine.
2. Cách đây ít ngày, Branislav Ivanovic vừa tiếp tục trở thành cái tên bị giới truyền thông lên án nặng nề sau trận thua bạc nhược của Chelsea trước Porto thuộc khuôn khổ vòng bảng Champions League. Ở tình huống dẫn đến bàn thua đầu tiên bên phía The Blues, hậu vệ người Serbia chính là cầu thủ đã mắc lỗi trực tiếp để Yacine Brahimi loại bỏ và vượt qua một cách dễ dàng.
Công bằng mà nói, Ivanovic đã sa sút nghiêm trọng kể từ đầu mùa. Do đó, ngay cả khi ngôi sao 31 tuổi này thi đấu tệ hại, các CĐV Chelsea cũng chẳng hề cảm thấy quá bất ngờ. Sự bí ẩn đơn thuần chỉ nằm ở việc vì sao HLV Jose Mourinho vẫn một mực tin tưởng cựu hậu vệ Lokomotiv Moskva, thậm chí còn sẵn sàng giao phó cho anh chiếc băng đội trưởng?
Niềm tin có phần mù quáng của “Người đặc biệt” dành cho Ivanovic lại càng trở nên khó hiểu hơn nữa sau khi vị chiến lược gia người Bồ Đào Nha chấp nhận loại bỏ những trụ cột như John Terry, Nemanja Matic, Oscar hay cả Eden Hazard… nhưng vẫn quyết tâm giữ cho bằng được hậu vệ mang áo số 2 trong đội hình xuất phát.
3. Luận theo “học thuyết” của La Fontaine về… sai lầm nối tiếp sai lầm, có thể tạm hiểu rằng Mourinho hoặc vì quá sợ hãi, hoặc vì nỗi xấu hổ mà dẫn đến hành động bảo thủ của mình. Tuy nhiên, xét ở một góc độ nào đó, dường như nhà cầm quân 52 tuổi này đang mắc đồng thời cả hai hội chứng vừa nêu trên.
Trong bối cảnh thủ người lĩnh dày dạn kinh nghiệm John Terry không thể xuất hiện trên sân vì lý do chuyên môn, HLV Mourinho đương nhiên cũng không thể yên tâm tung ra một hàng phòng ngự bao gồm chỉ toàn những cầu thủ trẻ như Kurt Zouma, Baba Rahman, Cesar Azpilicueta hay Papy Djibolodji… Đây chính là sự sợ hãi.
Mặt khác, trong thâm tâm, có cảm giác như “Người đặc biệt” vẫn đang chờ đợi vào một “phép màu” nào đó đến từ Ivanovic, một điều chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra… Chính nỗi xấu hổ trước thái độ dè bỉu của công chúng cùng giới chuyên môn đã khiến cho Jose Mourinho buộc phải chấp nhận “đánh cược” niềm tin vào những… sai lầm lặp đi lặp lại.