Từ tư duy đến hành động, con người đang ngày một giống những cái máy nhưng Italia chối bỏ điều đó. Với một Roberto Mancini luôn chỉ vào đầu trước mỗi hành động, bóng đá của người Ý vẫn là một bầu trời cảm xúc.
Luis Enrique đã dày công nghĩ ra chiến thuật để áp đảo hoàn toàn đối thủ trong trận bán kết 1 của EURO 2020. Tây Ban Nha ôm khư khư lấy quả bóng, không cho Italia chơi cùng một chút nào. Nhưng trong thế bị phong tỏa đó, thầy trò Mancini vẫn tìm ra cách để chọc thủng lưới đối phương. Rõ ràng, tính toán của La Roja có sai số.
Bàn thắng của Chiesa không đủ để giúp Italia giành chiến thắng trong 90 phút. Khi Morata gỡ hòa cho Tây Ban Nha, có những tifosi đã khóc trên khán đài Wembley. Họ dường như đã mường tượng trong đầu những kịch bản tồi tệ nhất, khi mà đà hưng phấn của Bò tót sẽ lên dữ dội trong 30 phút hiệp phụ.
Mancini cũng cảm nhận được điều. Và trong khi người đồng cấp bên kia chiến tuyến - Enrique miệt mài chỉ dẫn các học trò trên sa bàn, thì Mancini chỉ muốn cầu thủ Italia tự tư duy. Vào giây phút quyết định, kiến thức sách vở không còn quá quan trọng. Phần vì sự mệt mỏi làm giảm khả năng tiếp thu, phần vì đó thường là lúc bóng đá trở về với dạng nguyên thủy nhất: Đá bóng bằng ý chí.
Sự khác biệt của 2 nền bóng đá Tây Ban Nha và Italia
Hình ảnh này chính là nét khác nhau tiêu biểu giữa 2 nền bóng đá. Italia vẫn vậy, dù ở phiên bản 2021 thì vẫn là một đọi bóng sống cảm xúc. Nó thể hiện từ lúc họ hát quốc ca, đến cả khi xếp vòng tròn nhìn theo ngón tay Mancini chỉ về một hướng.
Ngón tay của Mancini là sự điều hướng duy nhất với Azzurri
Nhiệm vụ giáo viên của Mancini có lẽ dừng lại ở thời điểm đó. Ông không thể cầm tay uốn nắn từng nét như Enrique được nữa, mà chỉ có thể là người truyền cho học trò cách tư duy lúc khó khăn.
Đến cả khi tung đồng xu lựa chọn cho loạt luân lưu, đôi bên vẫn là hai bản thể trái ngược. Trong khi Jordi Alba cố gắng tính toán giành chút lợi thế cho đến tận giờ phút đấy, rồi cau có khi không được trọng tài chấp thuận, thì Giorgio Chiellini hảo sảng, dùng tiếng cười và cử chỉ hào hiệp của mình xoa dịu đi tất cả.
Sau bao suy tính, bóng đá rốt cuộc lại trở về với trò chơi may rủi. Enrique muốn dự báo tối đa các rủi ro, còn Mancini tin vào biến cố, nhưng ông tậm chí tin hơn vào việc con người có thể vượt qua tất cả. Italia thắng luân lưu dù sút hỏng đầu tiên, ôi thật cảm xúc!