Atletico Madrid không có tiềm lực kinh tế như nhiều CLB khác và cũng không sở hữu đội hình hùng hậu nhưng họ sở hữu những trái tim rực lửa. Họ là làn gió lạ ở Champions League mùa này và xứng đáng có mặt ở trận chung kết.
Chặng đường không trải hoa hồng…
Vicente Calderon chỉ cách Bernabeu đúng 4 dặm (tương đương với 6 km) nhưng ở đó tồn tại hai thế giới đối lập. Trong khi Real Madrid đại diện cho sự hào nhoáng của Hoàng gia thì “gã hàng xóm” Altetico Madrid thuộc tầng lớp lao động.
Lọt vào trận chung kết là bước tiến vĩ đại của Atletico Madrid |
Thực tế cũng cho thấy, dù có được ít nhiều thành công trong những năm qua và thu được bộn tiền từ việc bán những ngôi sao nhưng Atletico Madrid chưa bao giờ thoát khỏi cảnh nợ nần (thậm chí, họ đang tính bán tiếp Diego Costa để trả nợ).
Atletico Madrid bước vào Champions League với ngân sách vỏn vẹn 120 triệu euro, thấp nhất trong số 8 đội lọt vào tứ kết, kém hơn 4 lần so với Real Madid (khoảng 518 triệu euro). Kết thúc mùa giải 2011/12, CLB này đã nợ tổng cộng 539 triệu euro (chịu lãi suất 4,5%/năm) và họ từng bị UEFA đưa vào tầm ngắm vi phạm Luật công bằng tài chính.
Nói vậy để thấy rằng, việc lọt vào trận chung kết là bước tiến vĩ đại của Atletico Madrid. Chẳng hề có hoa hồng trong chặng đường đã qua của họ, trái lại, nó chỉ toàn sỏi đá. Los Rojiblancos không có đội hình chất lượng, hùng hậu nhưng họ sở hữu những con tim rực lửa, với ý chí, tinh thần của chiến binh. Ai cũng hiểu, chỉ có lọt sâu vào Champions League, nơi có những khoản thưởng kếch xù, CLB mới được cứu sống.
Hay nói cách khác, chiến công của thày trò Simeone tựa như bản hùng ca của anh chàng nhà nghèo. Như quy luật của cuộc sống, nếu khó khăn không thể giết chết họ, Atletico Madrid sẽ vùng dậy với sức mạnh không tưởng.
Đêm qua, Simeone và các học trò lại cho thấy điều đó. Dù bị dẫn trước ngay tại Stamford Bridge và đối diện với “xe bus 2 tầng” mang tên Chelsea nhưng họ vẫn tỉnh táo, khai thác từng lỗ hổng của hàng thủ đối phương và tung ra những đòn kết liễu, tới mức, bậc thầy về chiến thuật như Mourinho cũng không kịp trở tay.
Thêm 1 lần, Simeone đã cho thấy chất đặc biệt của mình. Dù thua kém “đối thủ” Mourinho về mọi mặt (kinh nghiệm, danh hiệu…) nhưng ông thày người Argentina đã xuất sắc biến “Người đặc biệt” trở nên tầm thường hơn bao giờ hết. Mourinho rất hiếm khi khen ngợi đối thủ, đặc biệt ở những trận đấu quan trọng, nhưng ngày hôm qua, ông buộc phải làm điều đó. Đơn giản, Atletico Madrid quá xứng đáng.
40 năm nuôi giấc mộng vàng…
Có lẽ, ngay từ đầu mùa, có nằm mơ những CĐV Atletico Madrid có thể nghĩ rằng họ sẽ lọt vào trận chung kết Champions League, lần đầu tiên sau 40 năm. Có thể xem, Los Rojiblancos như cơn gió lạ ở mùa này nhưng họ còn là hiện tượng.
Họ đã lọt vào trận chung kết Champions League đầu tiên 40 năm chờ đợi |
Với những gì đã, đang thể hiện, Atletico Madrid đã cho thấy được sức mạnh, tiềm lực của họ. Những “gã nghèo” (xét lương bổng) trong tay Simeone đã khiến bao kẻ giàu như Barcelona, Chelsea phải điêu đứng và rồi, họ chỉ biết cúi đầu đón nhận thất bại.
Trước mắt thày trò Simeone vẫn còn 90 phút tại Lisbon để trở thành “ông vua” châu Âu. Lần này, họ sẽ đối diện với thử thách cực đại mang tên Real Madrid, đội vừa đánh bại Bayern Munich với tỷ số 5-0 sau hai lượt đấu.
Tuy nhiên, đó là câu chuyện của ngày 23/5 tới. Còn lúc này, những người Atletico Madrid hãy cứ vui và tận hưởng khoảnh khắc “thần tiên” này. Đó thực sự là cảm xúc của đời người, đã 40 năm qua, họ chưa thể cảm nhận được điều đó.