Hôm thứ bảy, người ta chứng kiến một cảnh tượng kỳ dị, nhưng đậm chất Atletico. Một cậu bé nhặt bóng quăng trái bóng ra ngoài sân, khi đội khách Malaga đang tấn công.
Atletico Madrid sau đó thắng duy nhất 1-0 bằng bàn thắng có phần may mắn của Correa. Nhưng vấn đề ở chỗ là Diego Simeone có thể bị cấm ba trận, vì hành vi chỉ đạo cậu bé nhặt bóng chơi xấu đội khách.
Một chiến thắng vô cùng xấu xí. Nhưng là bản sắc của CLB này. Chiến thắng 1-0 trước Malaga đã là trận giữ sạch lưới thứ 21 của Atletico tại La Liga mùa này. Đây là thành tích mà kể từ Deportivo La Coruña của mùa giải 1993-94, chưa có CLB nào tại Tây Ban Nha làm được.
Nhưng không chỉ ở La Liga, Atletico Madrid có lẽ là CLB có hàng phòng ngự xuất sắc nhất tại Châu Âu, và thậm chí là cả thế giới. Không nhiều CLB có thể thắng thuyết phục Barcelona với bộ ba Messi-Neymar-Suarez như vậy. Bí quyết của Atletico là gì? Có lẽ phòng ngự thật chặt, và thật sâu.
Họ chỉ để thủng lưới có 16 bàn ở La Liga. Họ là đội phòng ngự sâu nhất ở Châu Âu, với số lần bẫy việt vị chỉ 0.7 lần/trận, thấp nhất trong số 5 giải VĐQG hàng đầu Châu Âu. Nhưng bất chấp việc chỉ có 23% thời lượng kiểm soát bóng, và thực hiện 116 đường chuyền (so với 588 đường chuyền của Barcelona), Atletico đã tạo ra nhiều cơ hội hơn đối thủ. Chiến thắng 2-0 là hoàn toàn xứng đáng.
Họ cũng chỉ chịu có 2.57 số cú sút trung bình trong 1 trận đấu. Chỉ kém các CLB như Bayern Munich, Napoli và Juventus. Nhưng ấn tượng hơn, họ chỉ phải chịu đựng các cú sút từ khoảng cách trung bình hơn 19m, tức là họ không cho phép đối thủ xâm nhập quá sâu vào khu vực 16m50.
Real Madrid và Barcelona có thể nằm ở phần còn lại của giải đấu. Nhưng Atletico Madrid thì không. Luis Suarez có tổng cộng 53 bàn thắng cho Barcelona mùa này, kém tổng số bàn thắng của Atletico Madrid 6 bàn. Chân sút số 1 của họ là Antoine Griezmann, với 29 bàn thắng.
Công ty kiểm toán Deloitte công bố doanh thu thường niên của Atletico năm vừa rồi là 142 triệu bảng, không nhiều hơn so với những CLB tầm trung và đang đứng nửa dưới BXH Premier League như Newcastle hay Everton, và thậm chí kém một nửa so với Liverpool, Chelsea, Arsenal và Manchester City. Khoảng cách với Real Madrid hay Barcelona, có lẽ còn rộng hơn thế.
Những gì Diego Simeone và các học trò làm được, là kết quả của lối chơi tập thể và tinh thần thi đấu không biết lùi bước. Cho dù có một chút xấu xí, nhưng với một kẻ thích đóng vai phản diện, thích thách thức số phận như Atletico, điều đó có lẽ là cần thiết.