Ngay từ khi Man United bỏ ra hơn 60 triệu để mang về Luke Shaw và Ander Herrera thì người ta cho rằng CLB nước Anh quá kém trong việc mua bán để cho những đội khác ép giá. Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại của đội bóng, Man United buộc phải làm như vậy và cũng nên làm như vậy vì lợi ích lâu dài cho thương hiệu CLB.
Có ba lý do để BLĐ Man United quyết định nhanh gọn trường hợp của Shaw và Herrera là: thứ nhất, họ thật sự cần thiết cho đội bóng vì sau khi Evra ra đi, Man United cần một người để bổ sung còn hàng tiền vệ cũng vốn mong manh nên Herrera là mảnh ghép phù hợp; thứ hai, Man United không muốn lặp lại bài học mùa rồi, vì quá chần chừ nên họ không mua được những cầu thủ như ý; thứ ba, Man United không được tham dự Champions League nên không thu hút được nhiều cầu thủ lớn, cho nên đành lấy tiền làm thế mạnh để mang về những cầu thủ chất lượng.
Mới nhất là trường hợp của Marcos Rojo – cầu thủ được cho là sắp cập bến Old Trafford. Với cái giá theo báo chí là 16 triệu bảng và cho mượn thêm Nani thì quả là Man United đang bị ép giá thật sự. Nhưng biết làm sao được vì sau trận thua Swansea, tình trạng báo động về lực lượng tại Man United đã được nâng cấp thêm.
Tân binh Marcos Rojo của Man Utd. Ảnh: Internet |
Nhưng không chỉ có Luke Shaw, Ander Herrera hay Marcos Rojo mà ở những mục tiêu khác như Vidal hay Di Maria thì nếu muốn hoàn tất, Man United phải bỏ ra không dưới 50 triệu bảng cho mỗi ngôi sao. Đó thật sự là mức giá khá cao, nhưng như trên đã nói, họ đều cần thiết cho Man United, rất cần là khác và bản thân CLB cũng có nhiều bất lợi nên muốn hay không muốn thì Man United cũng phải mua được bằng mọi giá.
Tuy nhiên việc mua những ngôi sao như thế không chỉ đơn thuần mang lại lợi ích chuyên môn cho CLB. Hãy lấy Real Madrid làm dẫn chứng. Khi họ bỏ ra những số tiền kỷ lục mang về Bernabeu những Kaka, Ronaldo hay Rodrigues thì phải hứng chịu không ít lời chỉ trích từ dư luận. Nhưng thực tế đã chứng minh, số tiền mà họ bỏ ra hoàn toàn có thể thu hồi lại nhiều hơn như thế do những bản hợp đồng mới đem lại. Khi đội bóng có thêm ngôi sao, giá trị CLB cũng tăng lên, những thương vụ kinh tế đi kèm tên tuổi của cầu thủ ấy cũng tìm đến. Cho nên dù ban đầu bỏ ra số tiền không hề nhỏ nhưng về lâu về dài CLB cũng thu hồi mà thôi.
Với M.U, chuyển nhượng không đơn giản chỉ là để bổ sung đội hình. Ảnh: Internet |
Riêng với Man United thì việc mua cầu thủ không còn chỉ là chuyện tiền nong mà nó liên quan đến thương hiệu đội bóng – một đội bóng đã 20 lần vô địch Anh, thống trị thời kỳ Premier League và cũng 3 lần vô địch Champions League cùng hàng tá danh hiệu lớn nhỏ khác. Không ai khác hơn những người chóp bu của CLB hiểu được tầm nghiêm trọng của việc Man United chỉ đứng thứ 7 Premier League và không được dự cúp Châu Âu. Nếu mùa sau, tình cảnh đó vẫn tái diễn thì CLB sẽ ra sao đây? Chúng ta chỉ cần nhẫm tính những con số đơn giản như giá trị hình ảnh giảm sút, nguồn thu từ Champions League sẽ bị mất, giá trị cổ phiếu trên thương trường cũng giảm theo….
Có thể chắn chắn một điều rằng Man United sẽ thiệt hại còn nhiều hơn số tiền mà họ đã bỏ ra mua Shaw, Herrera hay Rojo. Khi có những cầu thủ đó, như đã nói, trước mắt họ sẽ đóng góp vào chất lượng đội hình và mang về những khoản thu khác cho đội bóng. Xa hơn họ có thể giúp CLB vào lại được những vị trí đủ tư cách dự Champions League, hay thậm chí là vô địch Premier League, qua đó đánh bóng lại hình ảnh CLB. Mà người xưa từng nói khi có “danh” thì sẽ có “lợi” mà thôi.
Cho nên dù Herrera, Shaw, Rojo hay cả Vidal và Di Maria đều được nâng giá khi gia nhập Man United thì cái giá đó cũng có giới hạn, còn thương hiệu Man United là vô giá. Trong hoàn cảnh bình thường, nhất là trong kinh doanh thì chẳng ai muốn bị ép giá khi mua bán. Nhưng với thực trạng Man United hiện tại lấy cái đắt đỏ (nhưng có giới hạn về giá) để cứu cái vô giá thì cũng là việc nên làm mà thôi.