Khi Diego vung chân vẽ nên đường cong trác tuyệt làm rung mành lưới Pinto, cả Camp Nou như chết lặng, và trong giây phút ấy, hẳn có không ít các cules đã loáng thoáng nghĩ về một thất bại của đội nhà. Cuối cùng, điều tồi tệ ấy đã không xảy ra, nhưng có lẽ họ cũng chưa thể hài lòng với màn trình diễn của Messi cùng các đồng đội.
Đã từng có một thời, Atletico luôn tỏ ra yếu bóng vía mỗi khi hành quân đến Camp Nou, và thường nhận những kết cục rất đau đớn. Nhưng sau bao cuộc bể dâu, đội bóng ấy đã trưởng thành và cứng cáp hơn rất nhiều, để rồi giờ đây sân bóng huyền thoại này không còn là nỗi ám ảnh khủng khiếp với họ nữa.
Lần thứ tư ở mùa bóng này, Barca không thể đánh bại được Atletico, mặc dù có đến hai trận đấu họ được chơi ngay tại sào huyệt của mình. Lại thêm một lần nữa, họ vấp phải một thành trì vô cùng kiên cố. Barca đã không thể khai triển lối chơi sở trường khi mà Simeone đã ra lệnh cho các học trò thực thi đấu pháp vô cùng nghiêm ngặt: phòng ngự khu vực chặt chẽ, bịt kín khu trung tuyến và cho người bắt chết Messi.
Barca không thể đánh bại được Atletico, mặc dù họ được chơi ngay tại sào huyệt của mình. |
Và các cầu thủ Atletico đã hoàn thành quá tốt ý đồ mà người thầy của mình đề ra. Khả năng phòng ngự khu vực chắc chắn, kết hợp cùng lối đá rắn đã khiến tuyệt chiêu tiki-taka của Barca không có đất diễn. Khi trung tuyến đã bị phong tỏa, đội bóng xứ Catalunya buộc phải chuyển sang tấn công biên nhiều hơn, nhưng đó không phải là điểm mạnh của họ. Trong khi đó, Messi đã không thể thoát ra khỏi ma trận mà đối phương giăng mắc.
Thực tế đã chỉ ra, dù kiểm soát bóng vượt trội (71%), thực hiện hàng loạt pha dứt điểm về phía khung thành Courtois, nhưng Barca không dễ dàng đàn áp đối phương. Họ vẫn thiếu một cú rướn đủ lớn để vươn đến chiến thắng, một chút bạo liệt trong cách chơi tấn công, một chút quyết đoán và điềm tĩnh trước những thời khắc quyết định.
Đây mới là lần đầu tiên Barca và Atletico gặp nhau tại các cúp châu Âu. Nếu chỉ xét riêng thành tích và yếu tố kinh nghiệm tại đấu trường Champions League, thì giữa họ là cả một trời khác biệt. Barca được xem là đội bóng thành công nhất của giải đấu này trong vòng một thập kỷ trở lại đây, trong khi đối với Atletico, thì đây mới là lần đầu tiên họ vào đến Tứ kết kể từ năm 1997. Nhưng sự khác biệt ấy đã bị san lấp chỉ sau 90 phút tại Camp Nou.
Chẳng có con đường nào bằng phẳng cả, khi đích đến là những ánh hào quang. Và cũng chẳng có sự dễ chịu nào dành cho Barca trong trận đấu này, ngay cả khi Neymar cứa lòng đẹp như một vần thơ để ghi bàn cân bằng tỉ số. Atletico của hiện tại mang đậm hồn vía và cốt cách Simeone, xù xì và gai góc, luôn khoác lên mình bộ áo giáp sắt mỗi khi ra trận để chống chọi lại những lưỡi gươm sắc nhọn. Bài toán mang tên Atletico vẫn là nỗi trăn trở đối với Martino cùng các cộng sự của mình trong suốt thời gian qua. Nếu muốn giành quyền đi tiếp, Blaugrana cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa, và người ta có thể tiên liệu được những thách thức mà họ sẽ đối mặt trong trận lượt về.
Barca đã tự đẩy mình vào thế khó khi để cho Atletico cầm chân ngay tại Camp Nou. Tham vọng lần thứ 7 liên tiếp góp mặt tại Bán kết Champions League của đội bóng này đang bị đặt trước bão táp của những thách thức. Nhưng với tinh thần vượt khó, cùng sức mạnh của niềm tin ý chí đã từng được họ thể hiện rất nhiều lần trong quá khứ, liệu có giúp Barca phá tung bầu trời Vicente Calderon trong ngày phán quyết sau đây một tuần nữa?