Sau khi thất bại trên loạt penalty với Real, đồng thời lần thứ 2 đánh rơi chiếc cúp bạc Champions League, Diego Simeone cho biết sẽ cân nhắc tương lai tại Atletico. Đây là đội bóng ông bắt đầu dẫn dắt từ 2011, và là CLB mà ông đã khoác áo 2 lần, từ 1994-97, và 2003-05.
Nhìn lại quãng đường gắn bó cùng Atletico Madrid trong vai trò huấn luyện, rõ ràng Simeone đã làm được rất nhiều. Ông đã giúp phá vỡ cuộc đua song mã tại La Liga, vốn chỉ bao gồm Barcelona và Real Madrid. Atletico đã lên ngôi vương năm 2014. Những năm còn lại, họ cũng cạnh tranh sòng phẳng với 2 đối thủ. Tại châu Âu, đội bóng này đã 2 lần lọt vào chung kết Champions League, đánh bại rất nhiều những cái tên sừng sỏ của lục địa già. Xét về khía cạnh nội bộ, Simeone đã trở thành người được phục tùng tuyệt đối tại Vicente Calderon. Ông là thủ lĩnh, là niềm tin, là đấng tối cao đối với các cầu thủ.
Những thành tựu của Simeone lại càng trở nên đáng giá hơn khi nhìn vào những gì đội bóng đã làm trong những năm qua. Năm 2013, Ateltico bán Falcao cho Monaco với giá 60 triệu euro. Năm 2014, họ bán tiếp Diego Costa cho Chelsea, để thu về 40 triệu. Năm ngoái, Mandzukic rời Vicente Calderon để gia nhập Juventus. Mùa giải này, Jackson Martinez chuyển tới Guangzhou và Arda Turan sang Barcelona, mang về tổng cộng 75 triệu euro nữa. Atletico cứ bán đi những cầu thủ tốt nhất của mình, và nhiệm vụ xoay sở với những cái tên còn lại là trách nhiệm của Simeone.
Tuy nhiên, chưa bao giờ người ta dành cho ông sự công nhận, như những gì ông xứng đáng có được. Lối chơi thực dụng và rắn rỏi mà HLV này truyền lại cho các học trò, lại là thứ bị đánh giá thấp ở La Liga. Tại một đất nước mà người ta yêu những bài ca bên cây Tây Ban Cầm, thì không có chỗ cho sự toan tính. Ở cái xứ sở mà người hùng là những kẻ dám xông ra sàn đấu, với những con bò mộng có cặp mắt đỏ ngầu, người ta vốn không thích sự an toàn và kín kẽ. Bởi thế mà truyền thông Tây Ban Nha rất ít dành những lời tốt đẹp cho Simeone, ngay cả mùa giải mà ông đã chiến thắng ở đấu trường quốc nội.
Ở Tây Ban Nha, hay cụ thể hơn là thủ đô Madrid, Atletico chưa bao giờ được đối xử công bằng. Cái bóng của Real quá lớn, vì họ là đội bóng Hoàng gia, vì họ là CLB xuất sắc nhất thế kỷ trước. Và vì họ có tiền, có những cầu thủ là thương hiệu hàng đầu thế giới.
Một lần nữa thất bại trước kẻ láng giềng, có lẽ là giọt nước tràn ly. Các cầu thủ Atletico đều muốn thủ lĩnh của mình ở lại, vì trên hết họ cần một chỗ dựa tinh thần, một người dẫn lối và truyền sức mạnh. Tuy nhiên, những thứ mà bản thân Simeone cần, thì có lẽ nơi này không thể mang lại được.
Inter Milan có vẻ là một điểm đến phù hợp. Ông đã từng thi đấu cho CLB này từ 1997-1999, giai đoạn mà đội bóng đã thay tổng cộng 5 HLV. Serie A cũng là giải đấu mà Simeone có thể phát huy hết sở trường của mình. Sau khi rời Inter năm 1997, ông đã chuyển đến Lazio, trong giai đoạn mà đội bóng này có lẽ đã thành công nhất, kể từ sau thời của Diego Maradona huyền thoại. Ông có vẻ có duyên với nước Ý. Và có thể đây sẽ là bệ phóng, cho sự nghiệp của HLV trẻ tuổi này.