Liverpool chỉ tình cờ được trao cho cơ hội vô địch, và họ đã ném nó đi cũng chính vì chưa từng nghĩ rằng mình lại có cơ hội tốt đến thế.
1. Hãy gọi Liverpool là Kẻ về nhì vĩ đại. Chỉ đơn giản thế thôi. Bởi Liverpool đúng là đã về nhì và thực tế thì họ chỉ có thể về nhì mà thôi.
Đưa ra nhận định có phần hơi phũ phàng trong bối cảnh vẫn còn rất nhiều NHM trung lập chưa thể chiến thắng được cảm xúc chủ quan của mình. Ai cũng thấy tiếc cho Liverpool. Tiếc vì Quỷ đỏ vùng Merseyside chờ 24 năm rồi mà lúc tưởng như đã bước một chân lên ngai vàng Premier League thì lại trượt ngã. Tiếc vì nhiều thứ lắm.
Theo một phản xạ bản năng, người ta bắt đầu tư duy theo kiểu “Giá như”. Giá như mà Steven Gerrard không trượt chân thì biết đâu Anfield mới là nơi mở tiệc chào mừng nhà tân vô địch chứ không phải Etihad. Giá như Liverpool không để Crystal Palace gỡ tận 3 bàn khi đã dẫn 3-0, biết đâu Man City sẽ gặp đôi chút tâm lý trong trận đấu cuối cùng. Giá như may mắn hơn chút nữa, Liverpool đã ít nhất là hòa Chelsea trong 2 trận lượt đi và về Premier League mùa này, chứ chẳng đến nỗi thua cả 2.
Nhưng với chữ Nếu, người ta có thể bỏ cả Paris vào trong chai.
Nhìn lại cả một chặng đường kéo dài cả năm ròng rã mà đặt ra những chữ Nếu thì nghiệp dư quá. Những kỷ niệm đi kèm câu Giá như chỉ nên để Liverpool cảm thấy họ được an ủi khi về nhì thôi. The Kop tuyệt đối không được dựa vào những điểm tựa đó để huyễn hoặc bản thân. Bởi ai cũng biết, suốt 24 năm qua, Liverpool luôn ở trong trạng thái lơ mơ y hệt ngày hôm nay. Họ mang vác quá nhiều kỷ niệm và chính những gánh nặng đó khiến Liverpool mãi không chịu vô địch Premier League.
2. Thay vào thái độ ngồi trầm ngâm nghĩ về những điều đáng tiếc đã xảy ra, tại sao NHM và chính các cầu thủ Liverpool không tự nhìn thẳng vào thực tế: Họ đã chuẩn bị đầy đủ để vô địch hay chưa?
Đầu mùa bóng này, khi được hỏi về mục tiêu của Liverpool, HLV Brendan Rodgers rõ ràng không nói đến 2 từ Vô địch. Chính ông nhận định Man City là một ứng viên sáng giá nhất, và ông chỉ dám hy vọng Liverpool có mặt trong Top 4 mà thôi.
Vậy nên ngay từ đầu, sự chuẩn bị về tư tưởng của Liverpool đã không có.
Sau khi giai đoạn lượt đi của Premier League mùa này kết thúc, Liverpool chính là CLB để thủng lưới nhiều nhất trong nhóm 6 CLB dẫn đầu Premier League (23 bàn thua). Ngay từ lúc đó, nếu Rodgers là một HLV nhìn xa trông rộng, ông phải cảm thấy nguy cơ từ hàng thủ xập xệ của Liverpool là rất lớn. Nhưng sau khi phiên chợ Đông đi qua, Liverpool không bổ sung một hậu vệ nào.
Đó chính là mầm mống của thảm họa. Trong giai đoạn 2, hàng thủ lơ mơ đã không ít lần khiến Quỷ đỏ Merseyside sống dở chết dở. Họ chịu quá nhiều bàn thua ngớ ngẩn để rồi khi phải đọ chỉ số phụ với Man City, The Kop bàng hoàng nhận ra nhiệm vụ của họ là phải cân bằng cách biệt lên tới 13 bàn thắng.
Nếu Liverpool thực sự có sự chuẩn bị cho công cuộc chinh phục ngai vàng Premier League, chắc chắn Brendan Rodgers phải nhận ra nhu cầu tăng viện thêm ít nhất 1-2 trung vệ đẳng cấp cấp thiết đến nhường nào. Nhưng có lẽ chính bản thân vị HLV này cũng chưa từng hình dung đội nhà lại có vinh dự vô địch Premier League, và khi cần bảo toàn lợi thế đó, Liverpool hầu như chẳng biết làm gì ngoài việc bê nguyên xi lối chơi tấn công một cách ngây thơ trước đó vào từng trận đấu.
Ryan Giggs từng mỉa mai: Liverpool không phải đội bóng của một giải đấu, họ chỉ là đội bóng của một trận đấu mà thôi. Ngẫm cũng thấy đúng. Trong khi Man City có sự chuẩn bị vô cùng kỹ càng cho mùa bóng mới, họ tự đặt mục tiêu vô địch Premier League và có sự đầu tư kỹ càng cho mục tiêu đó, thì Liverpool vẫn luôn nghĩ rằng họ chỉ góp mặt cho đủ mâm, nước đến đâu ta dâng thuyền đến đó.
Vậy nên Liverpool có không vô địch thì cũng hợp lý mà thôi. Đừng khóc cho Liverpool nữa.