Trong thời đại bùng nổ thông tin thì những trang cá nhân, diễn đàn đã giúp cho chúng ta bày tỏ cái tôi, quan điểm cá nhân dễ dàng hơn bao giờ hết. Và chúng ta cũng không còn lạ gì từ “anti-fan” (người hâm mộ đối lập, trái ngược, chống đối). Nhưng khi sự bày tỏ ý kiến cá nhân bị lạm dụng do sự thành kiến hay ghét bỏ đã tạo nên những kiểu anti-fan thiếu tinh thần thể thao bởi những đóng góp hay nhận xét đó theo tính chất soi mói và chẳng khách quan.
Nếu những ai không thích siêu sao người Bồ Đào Nha Cristiano Ronaldo thì trong mắt họ đó là anh chàng điệu đà, kiêu ngạo, chảnh chẹ và độc đoán, ích kỷ trên sân. Bên cạnh đó là thói hay ăn vạ, ham rê dắt bóng và không đề cao tinh thần đồng đội. Nhưng trong bóng đá hiện đại có bao nhiêu cầu thủ có tinh thần cầu tiến và chịu khó học hỏi như anh?
Từ một cậu nhóc mảnh khảnh trong những ngày đầu đến Old Trafford, bằng sự miệt mài tập luyện và ý chí vươn lên mạnh mẽ, Ronaldo đã đạt đến tầm vóc của một ngôi sao hàng đầu thế giới suốt từ 2008 đến nay. Như anh từng nói người ta ghét anh vì anh đẹp trai, giàu có và đá bóng giỏi cùng kiểu nói thẳng thắn kiêu ngạo. Nhưng chúng ta cũng có thể hiểu đó là sự tự tin của một người thành đạt. Nếu anh không có điểm để người ta quý mến thì hình ảnh của anh không có sức hút mạnh như hiện nay. Cho nên dù là một anti-fan Ronaldo cũng nên dành cho anh một lời khen thật công bằng.
Cristiano Ronaldo và Lionel Messi là 2 cầu thủ có lượng cổ động viên cũng như anti-fan đông nhất hiện nay |
Và khi ai đó ghét Ronaldo thì rất có thể đó là người yêu thích Lionel Messi. Trong mắt CĐV đó, Messi là hiện thân của thiên thần, của bóng đá đẹp, của những đường bóng làm mê hoặc lòng người và đó là một chàng trai thân thiện, giản dị. Nhưng trái lại, những anti-fan của anh sẽ bảo Messi đạo đức giả, ăn may vì được chơi cùng những ngôi sao vào độ chín như Xavi, Iniesta…nên anh có điều kiện để giành mọi vinh quang. Và khi sự cố Messi trốn thuế bị phanh phui thì càng có dịp để các anti-fan bêu rếu.
Tuy nhiên không thể phủ nhận rằng Messi là thiên tài bóng đá đáng xem nhất trong vòng thập kỷ qua. Dù 4 danh hiệu QBV của anh bị lời ra tiếng vào nhưng rõ ràng tầm vóc của anh đã vượt xa những đối thủ còn lại. Những gì anh làm được cho Barcelona là trước đó không ai làm được và sau này có lẽ cũng không.
CĐV trên khắp thế giới cứ mãi tranh cãi xem Messi và Ronaldo xem ai xuất sắc hơn? Nhưng có nhất thiết phải rạch ròi điều đó không? Nếu Messi sở hữu những pha bóng mềm mại như múa thì Ronaldo có những cú bức tốc kinh hồn; Messi đá phạt nhẹ nhàng mà hiểm thì Ronaldo tạo dựng thương hiệu với cú sút như rốc-két không thể cản phá. Không ai hoàn hảo cả, mỗi người có một ưu thế riêng thế thì tại sao cứ phải xăm soi xem ai hơn ai kém?
Một nhân vật khác cũng khiến cho nhiều anti-fan dậy sóng là HLV Jose Mourinho. Với nhiều người đó là một HLV cao ngạo, thủ đoạn với tư duy phản bóng đá bằng kiểu xe bus nhiều tầng trở thành kinh điển. Những chiến thắng của Mourinho thường bị cho là xấu xí, kém thuyết phục. Và ông được xem là một HLV chỉ biết dùng tiền mua danh hiệu. Nhưng thử hỏi có HLV nào thành danh mà không dùng tiền mua thêm cầu thủ xuất sắc để gia tăng sức mạnh đội bóng?
Người ta bảo ông chỉ biết nắm những đội bóng mạnh nên dễ thành công nhưng đừng quên đội Porto thường thường bậc trung của ông từng đoạt Europa League và Champions League. Nhưng không phải bất cứ HLV nào nắm trong tay hàng loạt ngôi sao cũng giành được cúp. Nếu HLV không có tài, không thể gắn kết những ngôi sao và phát huy sức mạnh của họ thì làm sao vô địch được. Tuy nói ông xây bóng đá tiêu cực nhưng đó cũng là một nghệ thuật xây dựng chiến thuật nhằm tìm chiến thắng. Còn nhớ Euro năm 2004, Hy Lạp lên ngôi bằng những chiến thắng 1-0 hay 2-1. Vậy khi nhắc lại người ta sẽ ca ngợi Hy Lạp hay khen những CH Séc, Bồ Đào Nha, Pháp…thua đẹp mắt ?
Lời kết lại là mọi con người đều có cái ưu cái khuyết của họ. Đừng mãi nhìn vào cái không tốt để rồi tìm cách lên án, đó không phải là góp ý mà là vạch lá tìm sâu. Một CĐV chân chính, hiện đại phải biết cách cổ vũ hiện đại theo đúng tinh thần thể thao, dù cho là một Fan hay Anti-Fan!