Tài năng của John Terry không ai có thể phủ nhận, tuy nhiên có vẻ như anh cũng là định mệnh của những vận xui đeo bám. Đôi lúc vinh quang đã ở rất gần anh, thế nhưng sự nghiệt ngã ở những phút quyết định đã khiến vinh quang ấy luôn lảng tránh anh.
Những lúc Terry phạm sai lầm, thông thường nó sẽ mang lại những sự cay đắng đến tột cùng với Chelsea. Năm 2008, khi Chelsea đang ở rất gần với chức vô địch Champions League, khi mà Abramovich đã chuẩn bị vỗ tay ăn mừng ngay trên nước Nga thì Terry lại đá hỏng Penalty. Cú trượt chân định mệnh ấy đã kéo cả Terry và Chelsea sụp đổ, để rồi ngay sau đó Manchester United đã đăng quang trong một buổi tối đầy nước mắt ở Luzhniki.
Terry đánh đầu phản lưới nhà khiến Chelsea ôm hận trước Palace |
Sau giây phút ấy, Terry đã khóc, những giọt nước mắt của sự hối hận muộn màng. Anh đã rất cố gắng, và thậm chí rất nắn nót để sút quả Penalty định mệnh. Nhưng lần đó, cái chân của Terry không nghe theo mệnh lệnh của cái đầu. Trong đầu luôn đinh ninh rằng sẽ sút bóng thật quyết đoán và hiểm hóc để mang về chức vô địch. Nhưng “trên bảo dưới nào đâu có nghe”, đầu nghĩ, nhưng chân lại sút trượt, một sự nghiệt ngã xảy ra để rồi dâng chức vô địch cho kình địch Manchester United.
Những lần “trên bảo dưới không nghe” của Terry là những lần tạo ra bước ngoặc bất lợi đối với Chelsea. Sau cú trượt chân lịch sử ở Luzhniki 2008, Terry một lần nữa lại tạo ra một bước ngoặt trong cuộc đua tới chức vô địch Premiere League 2014. Lần này lại là một sự hoán đổi, “dưới bảo trên không thấy”.
Trong trận đấu với Crystal Palace, khi Chelsea không được phép phạm sai lầm bởi chỉ cần một trận sảy chân cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ giấc mộng vô địch. Và lần này, khi ngôi vô địch đang cận kề thì một lần nữa Terry lại phá bỏ nó.
Terry rất muốn vô địch, thậm chí là khát khao, nhưng cái đầu và cái chân đã đối nghịch nhau. Ở Luniki, đầu bảo chân không nghe, giờ thì lần này chân bảo đầu không thấy. Trận đấu với Palace, đôi chân của Terry đã chạy, đã hoạt động không biết mệt mỏi, ấy vậy mà cái đầu lại không làm được như những gì đôi chân đã thực hiện. Trong một tình huống chống bóng bổng, đầu của Terry đã làm trái bóng bay vào lưới đội nhà và gây bất lợi cho Chelsea trong cuộc đua tới chức vô địch.
Đầu và chân thường rất thống nhất, thế nhưng có vẻ như đó là một nghịch lý trong con người của Terry. Trong người anh luôn tồn tại những sự đối nghịch, và sự đối nghịch ấy chính là những sự nghiệt ngã đối với Chelsea và cũng là những định mệnh trong sự nghiệp cầu thủ đầy vinh quang và cay đắng của anh.
Năm 2008 Terry cũng có cú sút trượt định mệnh khiến Chelsea mất chức vô địch Champions League |
Năm 2008, Terry đã dâng chức vô địch cho Manchester United, và năm nay, rất có thể điều ấy sẽ lặp lại. Lần này vẫn là một đội bóng áo đỏ nhưng đó có thể là Liverpool. The Kop đang nắm trong tay quyền tự quyết, bởi vì họ được gặp Chelsea và Manchester City ngay trên sân nhà. Và nếu có sự viên mãn ấy thì các cổ động viên đội bóng thành phố Cảng sẽ phải nhớ tới John Terry rất nhiều. Nhờ Terry, nhờ những lần “trên bảo dưới không nghe, dưới bảo trên không thấy” ấy mà vô tình đã tạo ra những bước ngoặt, những sự xoay chuyển cục diện theo cách 180 độ.
Nếu lần này nếu lỡ định mệnh có xảy ra với Chelsea, và lỡ Terry có khóc, thì có lẽ anh cũng không nên khóc nhiều, bởi vì sẽ có nhiều người khóc chung với anh. Có lẽ nhiều người nghĩ rằng đó sẽ là những cổ động viên của Chelsea?. Không, đó là những cổ động viên của Liverpool, họ đã chờ đợi điều này lâu lắm rồi. Và chắc chắn họ sẽ cảm ơn anh, John Terry!