Trong thế giới thực lẫn thế giới bóng đá, tình yêu mãi mãi không hề đơn giản để kiếm tìm được. Tình yêu mãi mãi có lẽ chỉ đơn thuần là cách nói khác của “tình yêu vô điều kiện” mà thôi.
TIP BONG DA UY TÍN CHẤT LƯỢNG SỐ 1 VIỆT NAM http://tipbongda.tipkeo.com
Tại Moyes hay tại MU
Câu hỏi cũ rích: huấn luyện viên nào sẽ đưa đội hình hiện tại của MU đến ngôi vô địch? Một huyền thoại vừa rời khỏi vị trí đó, nó danh giá đấy, nhưng cũng quá rủi ro, quá cạm bẫy để bất cứ ai muốn tìm thấy vinh quang dám tiếp quản. Khác biệt của MU với phần còn lại mùa giải trước chỉ là Sir Alex, chứ không phải Wayne Rooney, cũng không phải Van Persie, những người mùa này vẫn chơi, nhưng họ lại không thể giúp MU đứng vững.
David Moyes. Ảnh: Internet |
Rõ ràng bản thân David Moyes chưa thể có cái tầm của những Jose Mourinho, Pep Guardiola, Jurgen Kloop. Tại sao ư? Trước khi về MU, ông chỉ có kinh nghiệm cầm một đội bóng hạng trung, với ông đó là đỉnh cao sự nghiệp, ông làm gì có cơ hội với những Real, Barca, Bayern, Dortmund, vv… Một thói quen huấn luyện đã in sâu 11 năm, đùng một cái ông bị Sir Alex “bốc” về, và giờ phải chịu áp lực khủng khiếp của Old Trafford.
Có cảm giác thà cho Moyes những cầu thủ không quá tiếng tăm, những ngôi sao hạng vừa tập trung chiến đấu, có sức mạnh, sức bền và quyết tâm, sinh ra để trụ vững trước đội mạnh và kiếm điểm trước đội yếu, với “chức vô địch” là một vị trí trong top dự cup chân Âu – nghĩa là thứ 7, thì có lẽ Moyes sẽ thành thục hơn nhiều.
Cái hy vọng rằng David Moyes ấp ủ những dự định lớn nhưng chưa có điều kiện làm ở Everton, hay ông có những bài vở, chiêu thức hay ho mà yếu tố con người tại đội bóng cũ chưa cho phép, tất cả sẽ được thắp sáng khi về MU, cái hy vọng đó thật hồ đồ.
Sir Alex đã phải tiếp nhận một đội bóng bết bát hơn Moyes rất nhiều vào năm 1986, nhưng giữa đống đổ nát, ông lại có tất cả thời gian, sự thích nghi với môi trường “không đỉnh cao” để dần từ đó dựng xây đế chế. Trong thời đại này, sự kiên nhẫn là một khái niệm ngắn ngủi hơn hẳn, Moyes phải chấp nhận, song chỉ e rằng ngay cả khi BLĐ Quỷ đỏ vẫn kiên tâm, thì Moyes đã bị đánh gục bởi áp lực nghẹt thở từ phía người hâm mộ.
Có tồn tại tình yêu mãi mãi?
Không rõ, những người đã đi qua Alex Ferguson để văng tục, những người đã cất công và mất tiền in những biểu ngự lăng mạ, xua đuổi huấn luyện viên người Scotland hơn hai chục năm về trước, giờ đây họ là fan của đội bóng nào? Hoặc có lẽ, khi MU trở thành một đại thế lực, họ lại vui vẻ với danh xưng Manucian, và tự hào vì đội bóng có một huyền thoại như ông.
Có tồn tại tình yêu mãi mãi? Ảnh: Internet |
Con người ta luôn có xu hướng thích chê bai, xoáy sâu vào những sai lầm của người khác, trong khi với bản thân lại rất “vị tha”, có lẽ vì đa số chúng ta không làm một công việc quá to tát, có vai trò quá lớn với cộng đồng. Nhưng bỏ qua chuyện đó, thì tình yêu mà một cổ động viên bóng đá dành cho đội bóng liệu có tồn tại mãi mãi? Họ có mãi ủng hộ, mãi tự tin nói ra tên đội bóng của mình, hay chỉ “nổi lên” những lúc vinh quang để cảm thấy thơm lây, để cảm thấy cao hơn mọi người chẳng vì lý do gì cả?
Thật ra, mọi đội bóng đều có những fan như thế, và trái lại, cũng sẽ có những người duy trì bất biến một tình yêu, một niềm tin, một sự đợi chờ, một sự hạnh phúc khi được chứng kiến đội bóng của mình thi đấu.
Vẫn biết MU có lên có xuống, Sir Alex có đến có đi, nhưng rõ ràng những gì đang xảy ra vẫn quá chớp nhoáng, quá hẫng hụt, quá lạ lẫm với các fan Quỷ đỏ. Arsenal đã từng 8 năm không danh hiệu, hàng triệu fan vẫn đi theo họ qua khỏi mọi sự chê cười để có vị thế hôm nay. Chelsea đã yếu đi so với thời ông chủ người Nga mới đến, song các cổ động viên không vì thế mà quay lưng. Rồi các fan Milan, các fan Juve, Roma, và còn nữa…
Sẽ có chút dối lòng nếu các fan không phải của thành Manchester nói rằng họ yêu MU từ lúc đội bóng này “chẳng là gì cả”. Đúng, Manucian trên thế giới đến với MU phần nhiều từ kỷ nguyên rực rỡ của Sir Alex, nhưng quan trọng nhất không phải cách đến với, vì tình yêu thực sự được đo đạc bằng khả năng tồn tại của nó, trải qua thăng trầm, thay biến của thời gian.
Sẽ có người mãi mãi yêu MU, họ chỉ cay đắng khi thua, thậm chí nói những điều không hay trong cơn bức xúc, nhưng họ vẫn có thể tự hào khi nói “Tôi là Manucian”. Thứ tình yêu đó sẽ giá trị hơn nhiều lắm so với lúc ai đó nói rằng “MU của tôi lại vô địch đấy”.