Messi, chủ nhân của 4 quả bóng vàng liên tiếp, Messi, kỷ lục gia của các kỷ lục, Messi, người viết nên lịch sử bóng đá thế giới và Messi, những bước chạy ma thuật… đó là những mỹ từ mà người ta thường tung hô mỗi khi xem cầu thủ chỉ cao có 1m69 này thi đấu.
Thế nhưng, rạng sáng ngày 17/4/2014, người hâm mộ còn có thêm một biệt danh nữa để gán cho Messi, tất nhiên chẳng lấy gì vui vẻ cho cam: “Messi – người tàng hình”. Lý do là dù thi đất cả trận nhưng Messi vật vờ như một bóng ma và mất hút trên sân như chưa từng tồn tại…
Trong ba thất bại liên tiếp của Barca, Messi đều thi đấu dật dờ như một kẻ vô hình. Ở trận thua Atletico Madrid khiến cơ hội vô địch cúp C1 của Barca tan tành mây khói, Messi chỉ chạy có 6,8 km, tức là chỉ nhiều hơn Jose Pinto, thủ thành chỉ quanh quẩn ở vòng cấm địa 1,5 km. Đây là thống kê đáng xấu hổ cho một “siêu” tiền đạo, đặc biệt là cho người từng 4 lần “ẵm” quả bóng vàng. Ở trận thua Granada tại La Liga khiến Barca bị Atletico Madrid bỏ xa 4 điểm trên bảng xếp hạng và bị Real chiếm mất vị trí thứ hai, Messi thi đấu khá hơn, chạy nhiều hơn nhưng cũng chẳng để lại dấu ấn nào.
Messi vật vờ như một bóng ma và mất hút trên sân. Ảnh: Internet |
Thất vọng nhất là ở trận cầu siêu kinh điển tranh cúp Nhà vua ngày 17/4/2014, Messi cùng Ronalo đều…"không thi đấu”. Trong khi cầu thủ người Bồ phải ngồi ngoài vì chấn thương thì Messi, dù có mặt trên sân, nhưng không ai kịp nhận ra và với sự mất hút của Messi, Barca thi đấu như chỉ với…10 người. Một Messi uể oải, một Messi lười biếng, một Messi vô hại, một Messi thiếu đam mê là tất cả những gì đang diễn ra… Vậy lí do vì đâu? Phải chăng Messi đã hết động lực?
Chiến thuật của Tata không phù hợp?
Khi mới đến Barca, Tata tự tin cho rằng các cầu thủ Barca cần đá nhanh, pressing toàn sân thay vì chuyền bóng, chuyền bóng và chuyền bóng. Ông cũng cố gắng làm giảm đáng kể ảnh hưởng của Messi bằng việc thường xuyên sử dụng Neymar và yêu cầu các cầu thủ không tập trung bóng cho Messi như cách mà họ vẫn thường làm dưới thời của Pep Guardiola hay Tito Vilanova. Chiến thuật này có vẻ thành công ban đầu khi các kép phụ thi nhau tỏa sáng. Pedro, Neymar, Sanchez lần lượt ghi bàn và kể cả khi Messi có chấn thương ngồi ngoài 2 tháng thì Barca vẫn cứ thắng. Thế nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”, kế hoạch xoay tua và nỗ lực giảm ảnh hưởng của Messi lại thất bại, người ta cần một “siêu anh hùng” bởi Barca vẫn sống bằng những bàn thắng của Messi. Vậy nếu chiến thuật của Tata không là bước cản cho phong độ kém cói của Messi thì đâu mới chính là nguyên nhân?
Giữ chân chờ World Cup mới là lý do chính?
Chắc hẳn nhiều người còn nhớ chấn thương nặng nề đã cướp đi cơ hội dự World Cup của Theo Walcot. Tiếp sau đó đến lượt chấn thương kinh hoàng làm “mãnh hổ” Ramadel Falcao phải nói lời từ biệt World Cup, khi giải đấu còn chưa bắt đầu. Gần đây nhất, sau bàn thắng vào lưới đối phương, Diego Costa, cầu thủ đang lên như diều gặp gió phải ra sân theo chiều “song song với mặt đất” trong khi World Cup đang phả hơi thở rất cận kề. Rất nhiều chuyên gia đi tìm nguyên nhân cho sự sa sút của Messi trong thời gian gần đây đều không thể phủ nhận rằng M10 đã thi đấu thiếu lửa vì lo sợ chấn thương như các cầu thủ vừa nêu khi chỉ chưa đầy 2 tháng nữa là trái bóng World Cup sẽ lăn tại Brazil.
Trong thời gian gần đây M10 đã thi đấu thiếu lửa vì lo sợ chấn thương. Ảnh: Internet |
Nhìn vào bộ sưu tập thành tích của Messi, không khó để nhận ra rằng có lẽ chỉ còn chức vô địch World Cup là thứ mà “El Pulga”còn thiếu trong bộ sưu tập chiến công của mình. Một chức vô địch thế giới sẽ đưa tên tuổi của Messi sánh ngang hàng với các tiền bối như Pele hay Maradona. Chiếc cúp cuộc đời sẽ đưa Messi đi vào lịch sử và mãi mãi bất tử. Thế nhưng, rất có thể vì lý do World Cup, Messi đã “hi sinh” Barca, vì cuộc chiến World Cup, Messi sẵn sàng dật dờ thi đấu cho hết trận và chấp nhận thất bại (?). Messi chạy vô hồn trên sân, hậu vệ đội bạn không coi anh là hiểm họa, Messi thậm chí không dám dắt bóng, không dám đột phá trung lộ, điều mà xưa nay anh vẫn hay làm như một niềm đam mê. Lâu lắm rồi Messi không biểu diễn, không cống hiến, Messi không dũng mãnh đột phá qua ba hay bốn hậu vệ đối phương, không làm xiêc với trái bóng, không nhiệt tình với những pha bật nhả và đáng thương thay, sống nhờ vào những quả penalty…
Giữ chân chờ World Cup: Coi chừng phải trả giá!
Xét ở góc độ lý trí và nếu đó là sự thật, dù chẳng hay ho gì nhưng Messi đã khôn ngoan khi lựa chọn lối đá vật vờ đề tránh chấn thương, đặng có thể lực tốt nhất cho ngày World Cup. Nhưng bóng đá không chỉ đơn thuần là một môn thể thao và luôn rất khác biệt, bóng đá cần tình yêu và trên hết là sự đam mê. Nếu một cầu thủ ra sân chỉ với tâm lý tránh chấn thương mà mất đi tình yêu và sự đam mê, anh ta không thể nào thành công, dù đó có là ai. Thực tế chứng minh rằng Casilas, “quyền lực đen” trong phòng thay đồ của Real, người bị nghi ngờ cố tình thi đấu dưới sức mình để loại HLV Mourinho đã phải trả một cái giá quá đắt bằng việc mài đũng quần trên ghế dự bị hàng năm trời.
Tương tự như vậy, Joe Hart bị nghi ngờ “mở toang” mành lưới cho đối phương nhằm hất cẳng HLV Mancini cũng chịu chung số phận. Điều gì đã đến với hai danh thủ này? Người đầu tiên ngồi ghế dự bị tại Liga cả mùa giải, người thứ hai đánh mất bản năng, thi đấu mãi phập phù và đang đánh vật để tìm lại chính mình. Âu cái giá phải trả cũng là quá đắt!
Messi chẳng là gì nếu đánh mất tình yêu và sự đam mê! Ảnh: Internet |
Nói về động lực thi đấu và tình yêu bóng đá, người viết bài này chợt nhớ đến Zamora, thủ thành của Tây Ban Nha tại World Cup 1934. Tại trận đấu tứ kết giữa Tây Ban Nha và Italia, thủ thành 33 tuổi của Tây Ban Nha, Zamora, đã làm nên một chiến tích kỳ diệu. Khi trận đấu bước sang hiệp phụ và tỉ số là 1-1, Zamora đã đấm bật tất cả các cú sút như đại bác của các cầu thủ Italia để bảo toàn tỉ số. Sau trận đấu, Zamora toàn thân bầm dập và kinh ngạc thay, bị gẫy đến ba chiếc xương sườn. Anh trở thành biểu tượng cho tình yêu bóng đá và ý chí bất diệt với tinh thần thi đấu quả cảm của một chiến binh, vào sân là lăn xả, không so đo, không tính toán và đặc biệt không hề sợ hãi.
Nhiều người nói rằng Messi đang ngủ trên vinh quang và không còn động lực thi đấu ở cấp câu lạc bộ. Thế nhưng nói đến Messi, người ta nói đến sức mạnh của Barca và nói đến Barca người ta biết ở đó có Messi. Nên khi Messi thi đấu bạc nhược hoặc giả có tâm lý giữ chân chờ World Cup, Barca đã mất tất cả những gì họ có thể có cho một mùa giải: bị loại khỏi C1, đứng thứ 3 tại Liga, thua trong trận chung kết cúp Nhà vua. Nhưng Messi hãy dè chừng, bởi khi mất đi tình yêu và sự đam mê, nhiều cầu thủ đã không còn là chính mình.
Vì thế, rất có thể những gì Messi làm ngày hôm nay cho Barca sẽ có thể ảnh hưởng đến chính phong độ và kết quả thi đấu của anh trong màu áo đội tuyển Argentina. Tôi không nghĩ rằng thành công sẽ chờ đợi Messi ở đội tuyển quốc gia cho World Cup lần này, đơn giản bởi lẽ: có thành công nào được đền đáp nếu không chấp nhận trả giá để chơi bóng bằng tất cả tình yêu, nhiệt huyết và cả sự đam mê?!