Tại sao Mourinho bỗng nhiên lại hứng thú với Europa League? Có một sự thật, dù khó nghe, là ông đã đi qua đỉnh cao của mình và buộc phải bắt đầu lại, từ “đấu trường hạng hai”.
“Có lẽ Europa League không phải cái gì đó gây hứng thú,” Paul Scholes đã nói như vậy trên Sky Sports ở trận mở màn cách đây 2 tuần. Bây giờ, anh buộc phải suy nghĩ lại. Mourinho và MU đang thực sự quyết tâm.
Phao cứu sinh của Mourinho
Sau trận đấu với Zorya Luhansk, MU chỉ có 64 tiếng để ra sân một lần nữa gặp Stoke, một trận đấu mà họ không được phép thua. Thế nhưng thật kỳ lạ, đội hình ra sân đêm thứ Năm gần như mạnh nhất.
Trên hàng công vẫn là bộ tứ làm nên chiến thắng trước Leicester, với Rashford, Lingard ở hai cánh, Mata đá hộ công và Ibrahimovic chơi cao nhất. Phía sau, Paul Pogba luôn trực chờ để lao lên phía trước. Còn Rooney lần thứ hai liên tiếp bị bỏ rơi.
Có một vài xáo trộn liên quan đến hàng thủ, như cặp hậu vệ cánh là Rojo và Fosu-Mensah, Fellaini thay Herrera còn Romero thế chỗ De Gea. Điều này có thể hiểu được bởi hỏa lực của Zorya không quá mạnh. Hơn nữa, những người này cũng không phải tệ.
Tại sao Mourinho lại chơi canh bạc này, sau khi đã giới thiệu một đội hình khập khiễng ở trận gặp Feyenoord? Câu trả lời chỉ có một: HLV người Bồ đã thay đổi nhận thức về giải đấu này. Nó không dễ dàng như ông tưởng.
Quan trọng nhất, chuỗi 3 trận thất bại gần đây đã đánh gục những lạc quan của Mourinho. MU chưa phải tập thể mạnh mẽ như ông mong muốn và tránh trường hợp trắng tay vào cuối mùa giải, cách tốt nhất là giữ lại Europa League như một chiếc phao cứu sinh.
Dù gì MU cũng chưa từng sở hữu chiếc Cúp này kể từ khi nó đổi tên. Dù gì trong 3 năm qua, MU chỉ có thể mang về Community Shield và FA Cup, những danh hiệu không tương xứng với tầm vóc của CLB. Và dù gì, Mourinho cũng cần một dấu ấn nào đó để đánh dấu sự trở lại sau mùa giải tồi tệ.
“Yêu lại từ đầu”
Trước thứ Năm, HLV 53 tuổi thừa nhận, “thất bại trước Zorya không phải là một lựa chọn”. Có nghĩa là ông cần phải thắng. Để loại trừ mọi rủi ro, cách tốt nhất là sử dụng những cầu thủ tốt nhất.
Những gì diễn ra đúng như Mourinho lo ngại. MU đã có một trận đấu đáng quên. Đội bóng đã chơi một trận đỉnh cao trước Leicester trở lại là những kẻ tầm thường. Nếu Zorya sắc sảo hơn, hẳn Quỷ đỏ đã bị trừng phạt ở một số pha phản công. Và thật trớ trêu, họ phải nhờ đến Rooney - người bị coi là không nên có mặt - để giành chiến thắng (mặc dù “pha kiến tạo” cũng chẳng đẹp mắt cho lắm, chỉ đơn giản là cú dứt điểm lỗi).
Thái độ của Mourinho cũng cho thấy, ông đặt kỳ vọng khá lớn vào đấu trường này. Đó là khi HLV người Bồ giận dữ với Ivan Petryak, cáo buộc anh ta ngã vờ. Ông cũng nổi đóa với hai trợ lý, Giovanni Cerra và Rui Faria vì cho rằng họ đã chỉ đạo sai Paul Pogba. Rồi ông gọi trận đấu với Fenerbahce tới là “món quà độc”, bởi nó kẹp giữa hai trận gặp Liverpool và Chelsea.
Mourinho đã từng mô tả việc xuống chơi Europa League là một sự sỉ nhục, đồng thời nói rằng việc xuất hiện ở đây chỉ làm hại các cầu thủ. Mỉa mai thay, vào lúc này, ông lại dốc toàn lực để mưu cầu vinh quang.
Từ khi nào “Người đặc biệt” lại mất giá đến vậy? Sự thật là Mourinho đã đánh mất sự tự tin. Ông dần cảm nhận sự khó khăn trong công việc, khi các chiến thắng không đến thường xuyên còn thất bại cũng không phải hiếm. 4 năm qua, ông giành 3 danh hiệu nhưng chỉ 1 là đáng giá (Premier League 2014/15).
Mourinho đã đi qua đỉnh cao của mình và ông phải bắt đầu lại, từ Europa League, giống như 13 năm trước ở Porto.
Trong quá khứ, MU từng giành UEFA Cup Winners’ Cup mùa 1990/91, trước khi nó được đổi tên thành UEFA Cup, và sau đó là Europa League. Mourinho cũng chưa từng nâng chiếc Cúp này. Vào mùa 2002/03 khi ông chiến thắng cùng Porto, nó vẫn có tên là UEFA Cup.