Hãy nhìn xem, MU gần như sụp đổ lập tức sau khi Alex Ferguson ra đi và điều tồi tệ cũng có thể chờ đợi Arsenal một khi Arsene Wenger không còn ở đó nữa.
Bất luận kết cục của mùa giải này có thế nào thì đối với Arsenal, quan trọng nhất là họ đã sống lại hi vọng vô địch sau nửa thế kỷ. Một khi anh đã có khả năng đoạt danh hiệu thì dù sau đó có để tuột cơ hội khỏi tay, ít nhất anh cũng thấy những tia hi vọng.
Arsenal có trở thành phiên bản của MU?
Nếu một đội hình năm nay chưa thể vô địch quốc gia, họ có thể bổ sung lực lượng và sửa chữa các khuyết điểm để năm sau cạnh tranh tiếp. Còn nếu họ thậm chí còn không thể với tới được gần 2 vị trí dẫn đầu trong suốt 38 vòng đấu, triển vọng là năm sau họ cũng sẽ không thể vô địch trừ phi có một cuộc cải tổ mạnh mẽ. Mà cải tổ lại có thể khiến CLB chìm sâu hơn nữa.
Arsenal sẽ ra sao nếu Wenger ra đi? |
Hãy nhìn David Moyes ở Manchester United. Moyes không phải là không có tài, nhưng trong giới huấn luyện viên, nhiều khi tài năng lại không quan trọng bằng những phẩm chất khác, như khả năng hoạch định chiến lược phát triển, khả năng thu phục nhân tâm, khả năng ra quyết định chính xác và khả năng khơi dậy động lực của cầu thủ. Sir Alex Ferguson đã để lại United cho Moyes, nhưng không thể để lại những phẩm chất của mình.
Vậy thì liệu một ngày nào đó, Arsene Wenger sẽ rời Arsenal và biến The Gunners thành một phiên bản khác của United? Đó là một suy nghĩ hơi tiêu cực, bởi có thể Wenger sẽ còn trụ lại khoảng 1-2 năm nữa, thực hiện nốt những dự án còn dang dở, tìm kiếm người kế nhiệm xứng đáng cho mình và làm một cú đánh cuối cùng nhắm vào những chiếc Cúp để kết thúc thời đại của mình. Đến lúc đó, mọi thứ đã được định hình xong và sự chuyển giao có thể sẽ trơn tru. Nên nhớ rằng khi Sir Alex giải nghệ, việc chọn David Moyes kế tục không phải là một quyết định đã được sắp sẵn.
Dù vậy, có lẽ trong 100 HLV thì chúng ta mới có thể tìm ra một con người có tầm vóc, có phẩm chất như Wenger, như Ferguson. Các CĐV Arsenal hãy sẵn sàng kiên nhẫn nếu người thay thế Wenger không thành công được như “Giáo sư”, và nếu chúng ta chưa được thỏa mãn vì người thay thế không sở hữu những phẩm chất đặc biệt, hãy đặt niềm tin vào CLB nếu có một chiến lược rõ ràng được vạch ra.
Cần người kế vị thực dụng hơn
Kể từ khi đến London năm 1996, Arsene Wenger đã làm thay đổi nhiều thứ ở Arsenal. Họ từ đội bóng chơi nhàm chán và thiên về phòng ngự đã chuyển sang chơi theo phong cách bóng ngắn tốc độ nhanh, kiểm soát thế trận và kiên nhẫn làm bóng vào vòng cấm theo nhiều hướng khác nhau. Arsenal của Wenger không phải lúc nào cũng chơi lối chơi ấy, nhưng họ khiến khán giả nhớ đến mình vì lối chơi ấy đã mang lại thành công.
Liệu một ngày nào đó, Arsene Wenger sẽ rời Arsenal và biến The Gunners thành một phiên bản khác của United? |
Nghịch lý là trong kỷ nguyên của Wenger, tiến độ mềm mại hóa lối chơi lại song hành cùng sự thiếu hụt danh hiệu. Khi Arsenal đoạt cú đúp năm 1998, bộ tứ phòng ngự nổi tiếng vẫn còn nguyên với Nigel Winterburn, Lee Dixon, Steve Bould và thủ quân Tony Adams. Sau đó những Patrick Vieira và Emmanuel Pettit xuất hiện, biến Pháo thủ trở thành tập thể có hàng phòng ngự hàng đầu Premier League. Bước sang thiên niên kỷ mới, những Vieira, Kolo Toure, Ashley Cole, Martin Keown và Lauren tiếp tục đưa Arsenal đến với danh hiệu.
Và rồi chuỗi 8 năm không Cúp bắt đầu, trong thời gian ấy Arsenal đã chơi một thứ bóng đá mượt mà hơn với xu hướng làm bóng một kênh, mà tiêu biểu là sự trỗi dậy của Cesc Fabregas. Thế nhưng thành công đã không đến vì mỗi mùa giải họ không đủ cứng, không đủ sức bền để trụ được sức ép khi bước vào giai đoạn cao điểm. Thậm chí giờ này 3 năm trước họ đã làm vỡ tung hi vọng vô địch ở mọi giải đấu chỉ trong một tháng.
Lối chơi của Wenger đẹp, điều đó đã rõ ràng. Nhưng nó không mang đến danh hiệu bởi nếu 10 năm về trước họ sở hữu một tuyến phòng ngự mạnh mẽ để dung hòa với lối chơi đẹp và nhanh thì hiện tại lối chơi chỉ là đẹp và nhanh, nhưng tuyến sau không đủ mạnh để giữ nhà. “Giữ nhà” phải là mục tiêu đầu tiên mà các HLV nhắm tới khi xây dựng các đội bóng, bởi tuyến thủ có chắc thì bóng cho tuyến công mới nhiều, và nếu tuyến công chơi kém trong một ngày xấu trời, tuyến thủ sẽ bảo đảm cho đội bóng không thua.
Vậy liệu người kế nhiệm của Arsene Wenger có lấy phòng thủ làm ưu tiên khi ngồi vào chiếc ghế nóng ở Emirates? Hi vọng là có, Wenger tất phải nghĩ đến điều ấy khi chọn người xứng đáng để kế thừa di sản của ông. Bởi nếu không, Arsenal sẽ lại bị những đối thủ rắn “đánh tennis”.
Đừng trông đợi rằng người thay thế Arsene Wenger sẽ là một tài năng siêu việt. Nhưng nếu “Giáo sư đệ nhị” có một chiến lược rõ ràng cho CLB, với phòng ngự nên là ưu tiên, thì hãy tin tưởng rằng thành công sẽ không bỏ rơi Arsenal.