Sau rất nhiều thời gian, chính xác là 2 năm, thì đến tận bây giờ mới có thỏa thuận chấm dứt hợp đồng giữa Mesut Oezil và Arsenal. Đừng trách Pháo thủ không tạo điều kiện cho cầu thủ ra đi, hãy trách người không còn đam mê làm phí hoài một tài năng thiên phú.
Oezil đã như cái bóng vô hình kể từ cuối nhiệm kỳ của Unai Emery, sáng lên một chút khi Arteta mới về nhưng giờ bị chính Arteta cho ra rìa xã hội. Làm thế nào mà từ cầu thủ xuất sắc nhất đội bóng, nhận lương cao nhất đội bóng lại không được thi đấu một phút nào nguyên cả mùa 2020/21. Lần gần nhất Oezil ra sân cho đội một Pháo thủ đã từ tháng 3 năm trước, nghĩa là 9 tháng xa rời bóng đá đỉnh cao.
Với một cầu thủ chỉ mới bước sang tuổi 32 vào tháng 10 vừa qua, như vậy chẳng phải quá sớm để chấm dứt sao, nhất là khi nhìn sang những tấm gương như Buffon hay Cristiano Ronaldo?
Trên thực tế, Oezil đã tự cho phép mình buông xuôi, thờ ơ với chính sự nghiệp của mình kể từ sau scandal hậu World Cup 2018. Lúc đó, người ta tưởng Oezil chỉ (hoặc bị) cạch mặt ĐT Đức, ai dè lại rơi không kiểm soát vào cái giếng tuyệt vọng.
Oezil để người ta nghĩ đến mình vì quá nhiều thứ khác, chứ không chỉ còn là cầu thủ bóng đá. Tại sao một siêu sao làng túc cầu lại phải gắn nhiều với những hoạt động chính trị đến vậy, nhất là những điều nhạy cảm, và công khai mọi thứ trên mạng xã hội. Điều này không có lợi cho sự nghiệp, nếu Oezil còn quan tâm đến nó.
Oezil không thể đổ lỗi cho bất cứ ai làm hỏng sự nghiệp của mình
Cứ cho là Arsenal đã thể hiện thái độ khác với Oezil, tại sao anh phải ở lại? Xét ngược lại, trong 2 mùa gần nhất, Pháo thủ chỉ đứng thứ 5 rồi thứ 8. Hiện tại, đội bóng này đang đứng thứ 11 và chẳng hề có dấu hiệu sẽ quay trở lại cúp châu Âu. Giờ đây, họ không thể đổ lỗi cho Oezil được nữa vì có dùng anh đâu.
Tự thân Arsenal đã kém đi rất nhiều, vậy sao một cầu thủ đẳng cấp thế giới phải ở lại? Có lẽ thứ đẳng cấp xứng tầm với Oezil nhất tại Emirates chỉ là mức đãi ngộ khủng khiếp, lên đến độ lãng phí không tưởng cho một người ngồi chơi suốt 9 tháng vẫn nhận đều 350.000 bảng/tuần.
Vì mức lương này, Oezil sẵn sàng trả giá bằng sự nghiệp của mình. Cũng vì thứ này, đến tận bây giờ tương lai của anh vẫn nhùng nhằng. Oezil không còn mục tiêu phấn đấu với nghiệp cầu thủ, thậm chí đã chuyển sang làm streamer mỗi khi có cơ hội. Thấy Oezil online, tay di chuột, tay bấm phím, miệng hào hứng nói về game bắn súng, thử hỏi có Gooner nào vui được? Xin nhắc lại, đây là chân chuyền xuất sắc nhất nước Anh chỉ cách đây 3 năm.
Nếu đặt mình vào góc nhìn của Oezil, có lẽ nhiều người cũng đồng cảm với việc chọn vật chất ngay trước mắt, thay vì những thứ giá trị phải cố gắng mới giành được. Oezil vẫn luôn là như vậy kể từ ngày ra mắt, chỉ chọn việc sáng tạo tinh tế, gian khổ để cho người khác. Trong bóng đá hiện đại, cầu thủ như thế đương nhiên bị đào thải.
Oezil không tránh được quy luật này nên cũng chẳng buồn phấn đấu nữa. Anh đã lên kế hoạch nghỉ hưu từ trước tuổi 32 rất lâu rồi. Rời Arsenal, Oezil từng thổ lộ chỉ đến Thỗ Nhĩ Kỳ hoặc Mỹ. Ở nơi đây có các đội bóng mạnh hả? Không, ở đó có cuộc sống ngoài bóng đá mà Oezil muốn. Trách người ích kỷ là điều không thể, nhưng tiếc cho một tài năng thì là việc nền làm.