Pep Guardiola - Jose Mourinho, đã có một thời bóng đá thế giới chỉ có xoay quanh họ, đã một thời quanh họ là hai chữ duyên nợ, là hận thù và những cuộc đấu trí đỉnh cao.
Thế rồi, Jose Mourinho cứ đi dần về với biệt danh “Người mất việc”, còn Pep Guardiola sau 10 năm vẫn cứ là chiến lược gia ở vị trí ngất ngưởng trên đỉnh danh vọng, là HLV không bao giờ trải qua cảm giác bị sa thải. Khác biệt duy nhất giữa hai người họ, chính là nằm ở 3 chữ “dám thay đổi” mà thôi.
Đã có rất nhiều bài báo phân tích rất nhiều về thành công của Manchester City của mùa giải này, và tất cả đều hội tụ về một giao điểm: “phòng ngự”. Có thể nói, Pep của mùa 2020/21 đã tạo ra một Manchester City sẵn sàng phòng ngự thực dụng. Có những trận đấu mà họ chơi như một đấu sĩ lạnh lùng để bảo toàn tỉ số. Hành trình 10 năm qua giữa Mourinho và Pep cho thấy nếu Mourinho rất e ngại việc “tấn công-kiểm soát bóng” kiểu của Johan Cruyff, thì Pep ngược lại, sẵn sàng “phòng ngự” gây ức chế như tiền bối Helenio Herrera.
Để tìm lại sự đặc biệt này, phải đào sâu lại chính con người của Pep từ cái thuở còn nắm quyền Barcelona và gây kinh hoàng cho thế giới bằng lối chơi tiqui-taca. Ngày ấy, nhắc đến Pep và Barca là nói đến lối đá tấn công ma mị. Đấy là một sự hiểu lầm kinh khủng của cả thế giới dành cho Pep, thực tế thì theo lời kể lại của Pique, Valdes hay Abidal thì thầy của họ đã đòi hỏi rất nhiều về việc phòng ngự và đặt ra rất nhiều kế hoạch lẫn cả “chiêu trò” cho việc phòng ngự của Barca.
Trong cuốn sách viết về chiến lược gia người Tây Ban Nha, mang tên “Pep Guardiola, một cách thắng khác”, tác giả Guillem Balague đã đúc kết như thế này: “Thay đổi, chứ không phải cách mạng, mới là từ thích hợp nhất để miêu tả về những gì Pep đã làm. Bởi vì, dù đã đưa ra nhiều phát kiến mới mẻ, Pep cũng rất cẩn trọng để không phá nát những gì đã có”. Ông nói thêm: “Pep có một nền tảng thành công đã có sẵn, và ông hiểu mình cần tinh chỉnh nó, điều chỉnh từ từ, chắt lọc những gì tinh túy từ những thứ sẵn có để thiết lập lại một mô hình của riêng ông”. Sự thay đổi đó của Pep được nhìn rõ ràng hơn từ ngày rời Barca, qua Bayern, đến Man City. Đấy có lẽ là lý do vì sao dù tiqui-taca chỉ còn là âm hưởng, nhưng Pep vẫn “đỉnh thiên lập địa” trên bàn cờ các HLV.
5 ngày trước, Pep Guardiola vừa giành được chức vô địch Cup Liên Đoàn, 5 ngày trước đó nữa, đối thủ lớn nhất của ông trong một thời gian dài là Jose Mourinho đã bị sa thải ngay trước cuộc đối đầu duyên nợ. 2 ngày trước, Pep đang tràn trề cơ hội lần đầu tiên sau 10 năm được hưởng không khí của trận chung kết Champions League, Mourinho thì vật vã đi kiếm một tấm vé dự vòng chung kết Champions League.
Mourinho và Pep, “đời thay đổi khi chúng ta thay đổi”.