Đó là một cuộc tranh luận chưa có hồi kết trong nhiều năm qua.
Wayne Rooney luôn kêu gào rằng anh là một số 9, nhưng vẫn vui vẻ chấp nhận đá ở bất cứ đâu. Một số cho rằng anh là số 10 thì tốt hơn, thậm chí là phương án kéo Rooney chơi ngay trước hàng phòng ngự cũng đã được tính đến.
Sự sụt giảm thành tích ghi bàn đột ngột ở mùa trước, từ 27 bàn mùa 2011-2012 xuống còn 12 bàn, chính là kết quả của việc thay đổi vị trí của Rooney. Do Man United ký hợp đồng với Robin van Persie, nên Rooney không còn là tâm điểm của các đợt tấn công. Anh được kéo xuống chơi ngay phía sau tiền đạo duy nhất van Persie.
Đá ở đâu cũng giỏi
Ở vị trí ấy, Rooney đã thực hiện 10 đường kiến tạo thành bàn mùa trước, một thành tích không tồi. Anh thậm chí đã được thử nghiệm ở vị trí tiền vệ trung tâm, và như thường lệ, “Gã Shrek” vẫn chơi tốt. Rooney có thể lực, sức mạnh, ý chí, và tần suất hoạt động lớn. Anh biết tranh chấp, cũng có thể sáng tạo, và có nhạy cảm chiến thuật tuyệt vời.
Rooney là số mấy? |
Mùa này, HLV David Moyes lại tiếp tục khai thác Rooney ở vai trò số… 9 rưỡi. Tiền đạo này thường xuất phát ngang hàng với Robin van Persie trong sơ đồ 4-4-2, nhưng bản đồ di chuyển cho thấy anh thường lùi xuống khá sâu, thậm chí là đến tận vòng tròn giữa sân để làm nhiệm vụ kết nối. Ở trận thua Man City, Rooney đã chạm bóng tổng cộng 64 lần và thực hiện 39 đường chuyền, trong khi đó, van Persie chỉ chuyền bóng 24 lần và chạm bóng 48 lần.
Rooney chơi không hoàn toàn như một số 9, nhưng cũng không thể gọi anh là một số 10, vì anh xuất phát từ vị trí ngang với van Persie. Lần này, Rooney cũng thích ứng rất tốt. Anh chơi ít nhất là tròn vai, và thực sự là chỗ dựa cho các đồng đội.
Nhưng chúng ta không còn được chứng kiến một Rooney xuất sắc nhất. Việc chuyển từ vị trí trung phong xuống hộ công mùa trước đã làm giảm đáng kể số bàn thắng anh có thể trong một mùa bóng. Lần này, việc kéo anh lên chơi ngang với van Persie cũng đã làm giảm tần suất tiếp xúc bóng của Rooney: Giờ thì anh chỉ chuyền bóng trung bình khoảng 45 lần/ trận.
Van Persie, trái lại, càng được rảnh chân hơn để tập trung vào nhiệm vụ săn bàn. Mùa này, số đường chuyền trung bình mỗi trận của tiền đạo người Hà Lan giảm từ 27 xuống còn 19.4, và số cơ hội trung bình/ trận anh tạo ra cũng giảm từ 1.8 mùa trước xuống còn 0.1 mùa này: Anh không còn phải lùi xuống để nhận bóng như trước.
Nhưng chúng ta cũng đã thấy một van Persie ngày càng nguy hiểm hơn, khi được tập trung hoàn toàn vào nhiệm vụ săn bàn. Có một lý thuyết viết rằng với một kỹ năng bất kỳ trong thể thao nói riêng và cuộc sống nói chung, thì việc thực hành thường xuyên với tâm thế luôn hướng vào đó tạo ra sự tự tin rất lớn. Một hậu vệ xoàng cũng giỏi xoạc bóng hơn một tiền đạo xuất sắc, đơn giản vì anh ta thực hành kỹ năng này nhiều hơn. Một tiền đạo tất nhiên sự tự tin vào khả năng sút bóng của mình nhiều hơn các tiền vệ và hậu vệ.
Rooney có thể chơi tốt ở mọi vị trí trên sân nhưng khó lòng vươn tới đỉnh cao |
Nhưng không bao giờ lên đến đỉnh cao
Rooney đã là tiền đạo từ khi anh bắt đầu chơi bóng. Rooney được đào tạo các kỹ năng của một tiền đạo từ lúc anh còn là tờ giấy trắng. Anh mới chơi ở vị trí số 10 được hơn hai năm. Tất nhiên, cũng có những tiền đạo đã chơi không tệ khi chuyển về đá tiền vệ trung tâm, như trường hợp của Guti hay Alan Smith trước đây, nhưng họ cũng KHÔNG BAO GIỜ lên đến đỉnh cao. Những thói quen của một tiền đạo đã ăn vào tiềm thức, và khi chuyển sang chơi ở vị trí cần những phẩm chất hoàn toàn khác, các cầu thủ có thể thích ứng và chơi tốt, nhưng không thể đòi hỏi họ vươn lên đẳng cấp hàng đầu thế giới.
Rooney bây giờ cũng đối diện với nguy cơ này. Trong nhiều năm, anh được xem là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới, nhưng chưa bao giờ được xếp “chung mâm” với Cristiano Ronaldo hay Lionel Messi, dù tiềm năng của Rooney không hề thua kém. Hãy nhớ là khi tiền đạo người Anh tỏa sáng rực rỡ ở EURO 2004 (ghi 4 bàn thắng), Messi còn chưa lên đội một Barcelona, còn Ronaldo vẫn là một tài năng trẻ chưa thật sự chín ở Man United và tuyển Bồ. Ở tuổi 16, anh đã ra mắt Premier League. 17 tuổi, Rooney chấm dứt chuỗi 49 trận bất bại của Arsenal. Anh là một thần đồng thực sự.
Nhưng giờ thì khi Ronaldo và Messi đang tranh Quả bóng Vàng, Rooney vẫn chưa biết vị trí thật sự của anh nằm ở đâu. Anh không còn nhiều sự tự tin khi dứt điểm, và cũng không phải một số 10 “tinh khiết”, với sự sáng tạo và ngẫu hứng tối đa. Rooney chơi ở vị trí nào cũng giỏi, nhưng đó cũng là một “bi kịch”. Người ta vẫn nói về Messi với khả năng rê bóng xuất thần, và Ronaldo với những cú sút búa bổ. Còn Rooney? Anh không có kỹ năng nào thật sự là số một.
Ở tuổi 28, để được thừa nhận như cầu thủ có thể ngang hàng Messi và Ronaldo, không có nhiều cơ hội cho Rooney. Nhưng “còn nước còn tát”, và câu hỏi đầu tiên cần giải quyết: Anh thật sự là số mấy?