Wayne Rooney có cùng một xuất phát điểm, thậm chí còn thuận lợi hơn Cristiano Ronaldo và Lionel Messi, nhưng cho đến thời điểm này, dù đang chơi rất tốt, thì tiền đạo của Man United vẫn không thể được xếp cùng đẳng cấp với hai ngôi sao kể trên.
TIP BONG DA UY TÍN CHẤT LƯỢNG SỐ 1 VIỆT NAM http://tipbongda.tipkeo.com
Thần đồng
Tố chất của Rooney thật sự phi thường. Anh không mắc vấn đề gì về sức khỏe như Messi, người đã từng phải điều trị chứng thiếu hormone tăng trưởng. Khi còn là đồng đội ở Man United, Rooney được đánh giá cao hơn rất nhiều so với Cristiano Ronaldo.
Hãy nhớ lại năm 2002, thời điểm Rooney, mới 16 tuổi, ghi một bàn tuyệt đẹp chấm dứt 49 trận bất bại của Arsenal. Hai năm sau, anh ghi 4 bàn ở EURO 2004. Đó là những điều mà một cầu thủ đẳng cấp hàng đầu chưa chắc đã làm được, nhưng Rooney thì có thể, ở độ tuổi còn rất trẻ.
Anh bắt đầu được gọi là “Pele trắng” từ sau EURO 2004. Lúc ấy, Ronaldo và Messi chỉ là hai trong số những tài năng trẻ mọc lên đầy rẫy hàng năm. Rooney thì khác. Anh được coi như tương lai của bóng đá, một cầu thủ hứa hẹn sẽ là người vĩ đại nhất ở thế hệ của mình. Rooney đến Man United với ánh hào quang ấy.
Trước đó một năm, Ronaldo đến Old Trafford với tư cách là người kế vị David Beckham, nhưng thực tế, đó chỉ là một vụ mua bán đề phòng cho tương lai, giống như vụ mua Wilfried Zaha mùa Hè này (giờ thì có ai nhớ Zaha là ai?). Man United đã bỏ lỡ Ronaldinho và Robben, nên họ phải chấp nhận phương án Ronaldo. Nhưng Rooney mới được Sir Alex Ferguson đặt kỳ vọng: Anh sẽ là tương lai của Man United.
Nhưng trong khoảng thời gian từ 2004-2006, Ronaldo bắt đầu tăng tốc. Không còn là một tiền vệ cánh rườm rà với quá nhiều cú đảo chân như trước, anh chơi đơn giản hơn, và hiệu quả hơn. Những cú sút trước đây thường đi lên khán đài đã chính xác hơn.
Nhưng thay đổi rõ ràng nhất là thể chất. Như Gary Neville đã từng tiết lộ: “Cậu ta quay lại sau kỳ nghỉ Hè và trông giống như một võ sĩ quyền anh hạng nhẹ.” Khi Ronaldo mới đến Man United, anh trông khá thư sinh, nhưng vào năm 2006, anh nhìn không khác một lực sĩ là bao. Sau đó là ba danh hiệu vô địch Premier League liên tiếp, và một Cúp Champions League. Năm 2009, Ronaldo đã được xem là cầu thủ hay nhất thế giới.
Tại sao Rooney không thể phát triển đến đẳng cấp tương xứng với tiềm năng của anh, vốn được cho là còn hơn cả Ronaldo? Hãy thử nhìn lại những ngày đầu chơi bóng của họ: Messi cũng là một tài năng bóng đá thiên bẩm, nhưng lại gặp rắc rối về thể chất từ rất nhỏ, và phải vừa học đá bóng, vừa cải thiện sức khỏe. Ronaldo sinh ra trong một gia đình nghèo, từng bị kỳ thị vì gốc gác “nhà quê” của mình (khi học đá bóng ở Lisbon, anh thường xuyên bị thầy giáo và bạn bè chế giễu vì giọng đặc sệt Madeira, quê hương anh), và bóng đá là một lối thoát.
Rooney dù chơi tốt nhưng vẫn chưa thể vươn tới đẳng cấp hàng đầu của Messi hay Ronaldo |
Nhưng không thể trở thành vĩ đại
Rooney là một thần đồng toàn diện từ bé. Anh khỏe mạnh, toàn diện, tỏa sáng từ khi còn rất nhỏ và được khen ngợi lên mây từ thủa thiếu niên. Bóng đá đối với anh rất dễ dàng và bằng phẳng. Rooney có vẻ như quá tin tưởng vào tài năng thiên bẩm của anh, và không cố gắng để hoàn thiện nữa.
Khi Ronaldo và Messi đang ganh đua từng chút một cho danh hiệu Quả bóng Vàng cách đây 3 năm, báo chí Anh bắt gặp Rooney phì phèo điếu thuốc và giải quyết “nỗi buồn” ngay trên phố vì say rượu. Một phóng viên của tờ Daily Mail từng kể lại rằng đôi khi vì quá nôn nóng vào sân, Rooney thậm chí không thèm khởi động. Bụng “Gã Shrek” đã ngấn mỡ từ khá lâu, trong khi Messi và đặc biệt là Ronaldo luôn giữ được “phom” người khá chuẩn.
Messi có lẽ hiểu rằng bẩm sinh anh không khỏe mạnh, còn Ronaldo thì coi bóng đá là một nghề nghiệp khắt khe hơn bao giờ hết. Nếu Rooney luôn được khen ngợi thời kỳ đầu ở Man United, thì Ronaldo thậm chí đã từng bị chế giễu và nhạo bang vì lối chơi rườm rà và kiểu cách trong vài năm đầu tại Old Trafford.
Rooney là một tài năng được nuông chiều từ trong trứng nước, và ngay cả khi anh trưởng thành, mọi chuyện cũng không khác đi. Đã hai lần, anh thẳng thừng nộp đơn xin rời Man United. Một lần, Sir Alex Ferguson thậm chí phải tăng lương để giữ anh lại. Bây giờ, David Moyes cũng phải “đấu dịu” với anh.
Ưu điểm của Rooney là anh luôn hết mình trên sân cỏ, nhưng đó là nhiệt tình bẩm sinh trong những cuộc chơi đối kháng của một người tập boxing cũng rất sớm, còn cầu tiến trong nghề nghiệp với một thái độ đúng đắn và nghiêm túc là một câu chuyện khác. Và có lẽ là do quá tin tưởng vào tài năng bẩm sinh của mình, anh thường xuyên phản ứng rất nóng nảy khi cảm thấy bất lực trên sân bóng. Một cú đạp vào ống đồng, hoặc một pha giẫm lên người đối phương mà không cần lý do.
Rooney đang chơi rất hay, nhưng còn rất xa, anh mới nhận được sự thừa nhận như những gì Ronaldo và Messi làm được vài năm qua. Họ không những tỏa sáng, mà còn bền bỉ, liên tục, và gần như không rơi vào những rắc rối vu vơ trên sân cỏ.
Có thể lý do giải thích cho sự khác biệt đơn giản là vì bóng đá đã đến với Rooney và chiều chuộng anh quá dễ dàng.