Cũng là người Ý, cũng là trận đấu cuối cùng của vòng bảng, cũng là đối thủ trực tiếp và cũng chỉ cần hòa để đi tiếp, đội tuyển Italia và phiên bản Italia thu nhỏ - "bà đầm già" Juventus đều gục ngã theo cùng một cách giống nhau.
Trận đấu cuối cùng vòng bảng cúp C1 châu Âu 2013-2014, Juventus làm khách trên sân Galatasaray trong một trận đấu mà họ chỉ cần không thua là sẽ giành chiếc vé thứ 2 lọt vào vòng đấu loại trực tiếp. Phút 85, Drogba đánh đầu chiến thuật cho Sneijder, tiền vệ người Hà Lan sút chéo góc hạ gục thủ môn Buffon, Juventus chia tay giải đầy cay đắng. Trận đấu cuối cùng vòng bảng World Cup 2014, Italia cũng chỉ cần một trận hòa trước Uruguay để vào vòng sau. Phút 81, từ một tình huống đá phạt góc, Diego Godin đánh đầu hạ gục Buffon, tiễn người Italia về nước trong đau đớn.
Người Ý một lần nữa ra về trong nỗi buồn. Ảnh: Internet |
Cả Italia và Juventus đều chỉ cách tấm vé vào vòng trong vài phút đồng hồ ngắn ngủi, và đều không giữ được thành quả họ đã tạo ra suốt 80 phút trước đó. Nhưng suy cho cùng, thất bại của cả 2 đều xứng đáng. Cũng như Juventus, Italia đêm qua nhập cuộc với tâm lý "chủ hòa". Với suy nghĩ chỉ cần 1 điểm để giành vé đi tiếp, Italia chủ động phòng ngự, nhường thế trận cho đối phương và chờ đợi thời cơ để rồi bị trừng phạt bởi người Uruguay ở phút 81. Nếu may mắn hơn, số bàn thắng của Uruguay đã không dừng lại ở con số 1. Người Italia chỉ nên tự trách mình vì trong suốt cả trận đấu, họ không hề tạo được một cơ hội rõ ràng nào về phía khung thành của Uruguay. Với thái độ chơi bóng đó của Italia, vấn đề chỉ là bàn thắng của Uruguay đến vào lúc nào mà thôi.
Còn nhớ, Italia đã khởi đầu tốt như thế nào ở trận mở màn gặp đội tuyển Anh: một Italia sắc sảo trong tấn công, chặt chẽ trong phòng ngự, một Italia lạnh lùng kết liễu đối thủ vào những thời điểm mà đối thủ đang hưng phấn nhất. Xem trận đấu đó, tất cả các tifosi đều khấp khởi mừng thầm, bởi vì họ đang được chứng kiến 1 Italia bản lĩnh, được trui rèn qua những thất bại. Đêm qua, chẳng còn hình bóng Italia như thế.
Giá như Prandelli chơi sòng phẳng hơn trước Uruguay, giá như Marchisio không bị thẻ đỏ, và giá như Italia thắng được Costa Rica thì mùa hè Italia đã không đượm buồn như bây giờ. Rất nhiều các cụm từ "giá như" được lặp đi lặp lại trong bất lực, như cái ôm đầu đầy tiếc nuối của các tifosi khi trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu.
Từ Juventus đến Italia, từ niềm hy vọng của các tifosi cho đến những bàn thua trong những phút 80 đầy nghiệt ngã...
World Cup 2014 với Italia đã trôi qua như thế, như những giọt nước mắt của Balotelli trong kỳ World Cup đầu tiên hay cái cúi đầu buồn bã của Andrea Pirlo trong kỳ World Cup cuối cùng.