Không hổ danh là “Người đặc biệt”, mới đây, Jose Mourinho đã biến thế một Chelsea ở thế chân tường (thua 1-3 ở lượt đi) hiên ngang tiến vào bán kết bằng một kết quả không thể thuyết phục hơn. Bỏ qua 2 cú sút thành bàn của Chelsea, bỏ qua những pha hỏng ăn đáng tiếc của PSG, chỉ riêng màn ăn mừng chạy dọc đường pitch, lấn cả vào sân để “chung vui” với các học trò của Mourinho cũng đã mang cho chúng ta rất nhiều cảm xúc.
1. Từ chơi canh bạc kiểu Mourinho
Trận đấu với PSG, ông Mourinho đã dùng hết 3 sự thay đổi người. 2 trong 3 số ấy đã đóng góp vào hai bàn thắng quyết định giúp Chelsea vượt ải khó tiến vào bán kết.
Ở sự thay đổi đầu tiên, có vẻ đây không phải là chủ đích của Mourinho. Eden Hazzad đã buộc phải rời sân sớm bởi một chấn thương, người thay anh là tiền vệ Schurrle. Nhưng quả thật nó là một đòn đánh bất ngờ dành cho PSG. Schurrle có mặt, làm bất ngờ tất cả hàng thủ của đội bóng đến từ nước Pháp. Anh đá không rườm rà như Hazzad. Gần như cả trận đấu, ta không thấy nhiều pha bóng Schurrle đi bóng quá ba nhịp. Hoặc là chuyền nhanh, hoặc là dứt điểm một chạm. Lối chơi nhanh của tiền vệ người Đức, cộng với lối của toàn đội vô hình chung đã quấn PSG vào một cuộc đua thể lực mà ở đó, tất nhiên người Anh có lợi thế. Bàn thắng của Schurrle là sự tưởng thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chính anh.
Mourinho đi đến đâu là thành công rực rỡ ở đấy. Ảnh: Internet |
Ở hai sự thay đổi còn lại, chính xác là một canh bạc tất tay của Mourinho. Khi ấy, Chelsea vẫn chỉ dẫn 1-0, nghĩa là chưa đủ để thắng chung cuộc, trong khi chỉ cần bị lọt lưới, hi vọng của The Blues coi như tắt ngấm. Trong thế chân tường, Mourinho quyết định tung 2 tiền đạo được xem là “vô hại” nhất vào sân. Torres thì còn có thể hiểu. Song, Demba Ba, thì quả là hơi khó hiểu, bởi tiền đạo này rất ít được trọng dụng, nhất là trong những trận đấu lớn. Thế rồi, chỉ ít phút sau khi vào sân, Demba Ba có mặt đúng lúc đệm bóng tung lưới Sirigu. Với nhiều người đó là một bàn thắng có phần may mắn, nhưng suy cho cùng, ở bàn thắng ấy, ta thấy rõ sự lọc lõi và sức càn lướt tuyệt vời của Ba. Bàn thắng ấy là tất yếu cho sức ép khủng khiếp của Chelsea và thêm một lần nữa người ta thấy rõ cái “thiên tài” của Mourinho.
2. Đến màn ăn mừng lạ mắt
Cách đây gần 10 năm, khi Porto của Mourinho vượt qua MU của Sir Alex Ferguson, Mourinho đã có màn ăn mừng lạ mắt – chạy dọc đường pitch sân Old Trafford. Đêm qua, khi Demba Ba ghi bàn, một lần nữa “Người đặc biệt” lại thể hiện màn ăn mừng “lạ mắt” của năm xưa.
Song, cái màn chạy hồng hộc đến các học trò ấy thực chất lại ẩn chứa một câu chuyện giải thích vì sao Mourinho đi đến đâu là thành công rực rỡ ở đấy. Theo báo chí khai thác được, thực chất, Mourinho chạy đến ăn mừng thì ít mà chỉ đạo các học trò là nhiều. Trong tình thế, cả đội đang nghĩ đến chiến thắng, Mourinho biết hơn 5 phút còn lại của trận đấu đủ để PSG lật ngược thế cờ. Hơn nữa, tình thế lúc ấy, Chelsea có đến 3 tiền đạo trên sân, hệ thống phòng thủ trên cơ bản là rất yếu. Rõ ràng, với con mắt thực dụng, Mourinho hiểu ngay vấn đề và quyết định điều chỉnh. Kể từ đấy, Chelsea đã chắc bóng hơn và không cho PSG một cơ hội nhỏ nào. Chiến thắng của Chelsea được đảm bảo nói không ngoa chính là nhờ màn ăn mừng lạ mắt của Mourinho.
Một bàn thắng, một màn ăn mừng 10 năm lại có một và thêm một lí do nữa người ta ngưỡng mộ Mourinho. Dẫu cho trong mắt các cổ động viên trung lập, hình ảnh của ông đôi khi xấu xí nhưng với những thành công Mourinho đã có, ông đích thị là một viên tướng giỏi.