Nhiều người ngạc nhiên khi lời nói cuối tại phiên tòa, bầu Kiên đã đề cập không ít đến giấc mơ bóng đá dang dở của ông.
Trong phạm vi bài viết này, chúng tôi không đề cập đến những gì mà bầu Kiên đứng trước vòng lao lý mà chỉ muốn đề cập đến góc khuất của một con người mê bóng đá và muốn bóng đá có sự thay đổi tích cực qua những điều ông đã làm với bóng đá Việt Nam.
Đó là lời xin lỗi và lời hứa với người hâm mộ Hà Nội khi đội Hà Nội ACB mất dần tên trên bản đồ bóng đá Việt Nam. Tuy nhiên, ông mạnh dạn hứa rằng nếu vợ ông không khôi phục lại thì con ông sẽ có trách nhiệm thực hiện điều đó.
Ông nhắc đến những chiến hữu của ông khi có thời gian họ cùng ngồi lại với nhau để bàn các phương án làm bóng đá mạnh lên bắt đầu từ các doanh nghiệp, các CLB. Đó là những người bạn như Đoàn Nguyên Đức, như Võ Quốc Thắng… Những người đã cùng ông thành lập Công ty Cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam (VPF) và đã đi vào hoạt động đến mùa bóng này là mùa thứ 3.
Bầu Kiên và những giấc mơ bóng đá dang dở |
Đó là giấc mơ của ông, của những người gắn với bóng đá và yêu bóng đá: Mong trước khi nhắm mắt được thấy bóng đá Việt Nam tham dự đấu trường World Cup danh giá…
Không biết những nhà điều hành bóng đá Việt Nam khi nghe lời nói cuối của một người đứng trước tòa sẽ nghĩ gì và nghĩ thế nào về những gửi gắm trong giấc mơ đó?
Không biết những người đã và đang ngồi vào vị trí cao của nền bóng đá Việt Nam, những người từng có lúc ngồi trên bàn hội nghị với bầu Kiên để bàn chuyện bóng đá và bàn các giải pháp cho bóng đá Việt Nam sẽ nghĩ gì?
Hồi bầu Kiên còn là Phó chủ tịch VPF và là người tác động nhiều đến hoạt động của VPF, lẫn chỉ ra những mặt yếu kém của VFF, chắc chắn nhiều người rất khó chịu với bầu Kiên. Khó chịu bởi tính quyết liệt của một nhà quản lý và xem chuyện quản lý bóng đá cũng như kinh doanh. Sự khó chịu đấy một phần vì bầu Kiên đọc vị được tất cả cách làm bóng đá với phần nào là làm lợi cho CLB, phần nào lợi cho cá nhân và phần nào là lợi cho một nền bóng đá nói chung.
Phải thừa nhận trong cách quản lý và điều hành bóng đá, bầu Kiên không có vai vế như một Chủ tịch, hay một Tổng thư ký của một LĐBĐ, nhưng cách nhìn nhận và nắm bắt vấn đề của ông bầu này lại rất nhanh nhạy. Từ đó ông dẫn dắt nhiều người đi theo ông.
Đó là lần “cướp diễn đàn” trong lễ tổng kết năm 2011, rồi cho “nổ” các sự kiện buộc LĐBĐ VN phải lắng nghe dư luận, nghe những ông bầu tư vấn và góp ý cho bóng đá; là lần ông tham dự Hội thảo các ông bầu làm bóng đá rồi đẩy việc phải hình thành VPF… Thậm chí là để tạo ra sức mạnh thực thụ của VPF, ông đã khéo léo sắp xếp để mọi người thấy được ông và các doanh nghiệp có được sự ủng hộ lớn từ những cấp khác, trong đó có cả giới truyền thông…
Có lần ngồi nói chuyện với bầu Đức và bầu Thắng, nghe hai ông này tâm sự về người bạn Nguyễn Đức Kiên ở khía cạnh bóng đá và khen ngợi đấy là người có bộ óc chiến lược mà nếu để ông cùng gồng gánh chung với những nhà điều hành bóng đá thì chắc chắn bóng đá Việt Nam sẽ phát triển rất tốt…
Dài dòng chuyện của bầu Kiên, của các ông bầu để trở lại chuyện của một nền bóng đá hiện tại. Đó là giấc mơ dang dở chưa được những nhà làm bóng đá thực thụ bức xúc. Là chiến lược của một nền bóng đá giờ vẫn dậm chân tại chỗ với kiểu đầu tư vá víu thay cho những bước đi căn bản.
Mới đây, bóng đá Việt Nam chứng kiến cuộc ẩu đả trên sân Lạch Tray và đó là hình ảnh tồi tệ của một nền bóng đá. Nó diễn ra trước mặt HLV trưởng đội tuyển Việt Nam – chuyên gia người Nhật Miura, và làm ảnh hưởng đến rất nhiều về hình ảnh của bóng đá Việt Nam.
Bóng đá Việt Nam rất cần những lời xin lỗi và lời hứa để người hâm mộ lấy lại niềm tin và để lộ trình làm bóng đá biết cải thiện từ những sai lầm vấp váp.
Giờ lại thấy thèm những lời xin lỗi, những lời thú nhận từ đáy lòng của những người đã và đang lèo lái con thuyền bóng đá.
Rất mong từ lời xin lỗi, lời hứa của bầu Kiên ở lĩnh vực bóng đá sẽ làm nhiều người xấu hổ và nghĩ lại những việc mình đã làm cho bóng đá…