Lại thêm một mùa bóng nữa ở Premier League được xem là bỏ đi với các Pháo thủ. Chính huấn luyện viên Arsene Wenger cũng đã thừa nhân rằng Arsenal gần như không có cơ hội để vô địch khi trả lời cuộc họp báo sau trận đấu với Man City. Thành tích bết bát ấy ở giải Ngoại hạng của Pháo thủ đang dần nới rộng lên con số 10.
Trong gần một thập kỷ qua, Arsenal vẫn luôn được người ta biết đến là đội bóng có lối chơi hào hoa và đẹp mắt ở bậc nhất tại giải Ngoại hạng Anh. Trong lối chơi của Arsenal không có chỗ cho hai chữ thực dụng. Họ chỉ biết vùng lên tấn công, dồn ép đối thủ và ghi bàn. Những pha đan bóng, phối hợp với nhau như chỗ không người đã được các Pháo thủ phô diễn trên khắp các sân cỏ và mang đến cho người hâm mộ biết bao cung bậc cảm xúc khác nhau.
Lối đá của Arsenal có sự pha trộn giữa nghệ thuật và sự sáng tạo. Họ sử dụng nhiều những đường chuyền ngắn, đập nhả một cách liên tục. Rồi sau đó họ xé toang hàng phòng ngự đối phương bởi những đường chọc khe tinh tế. Những bàn thắng của Arsenal ghi được cũng rất đẹp. Hãy nhớ lại cú ra chân của Thierry Henry sau một pha bóng xoay người rồi dứt điểm tung lưới Man Utd, hay pha bóng mà Dennis Bergkamp đã thoát khỏi sự theo bám của các hậu vệ Newcastle với một pha qua người tinh tế. Có người còn bảo những bàn thắng như vậy chỉ có trong sự tưởng tượng mà thôi. Nhưng các cầu thủ Arsenal đã làm được và nó minh chứng cho một điều luôn tồn tại ở Arsenal đó chính là bóng đá đẹp.
Arsenal đang thiếu đi một thủ lĩnh như Patrick Vieira. Ảnh: Internet. |
Theo đuổi triết lý chơi bóng tấn công là thế, đẹp mắt là thế. Nhưng ở một thập kỉ về trước, Arsenal chơi đẹp nhưng vẫn đạt được thành công bởi trong đội hình của họ lúc đó vẫn có những cầu thủ có chất thép, tinh thần máu lửa và nhiệt huyết trên sân. Patrick Vieira chính là một mẫu cầu thủ như vậy, thủ quân của Arsenal ngày đó luôn biết cách truyền nhiệt cho các đồng đội, cũng chính anh là một chốt chặn vững chắc nơi hàng phòng ngự để những cầu thủ siêu tấn công như Henry hay Pires có thể thoải mái chơi bóng phía trên.
Còn Arsenal giờ đây họ vẫn giữ được cái đẹp bản chất vốn có. Vẫn là lối đá dựa nhiều vào cảm hứng và khối óc. Arsenal vẫn còn đó những nghệ sĩ thực thụ trên sân cỏ như Tomas Rosicky hay Aaron Ramsey với sự ngẫu hứng trong lối chơi. Arsenal đẹp đẽ như những ánh pha lê vậy, vừa lung linh nhưng cũng rất dễ vỡ.
Họ thiếu đi chất rắn trong đội hình. Nơi giữa sân từ lâu đã thiếu đi một mẫu cầu thủ có lối chơi quyết liệt vừa là điểm tựa cho hàng phòng ngự và vừa là bệ phóng cho hàng công. Arteta chỉ đóng vai trò tròn vai, Flamini mặc dù có nhiệt huyết trên sân nhưng không ít lần anh mắc những sai lầm và thiếu ổn định. Ramsey và Wilshere thường gặp phải những chấn thương.
Chính những điều ấy đã khiến cho Arsenal rất dễ bị đổ vỡ. Trong một mùa giải mà đòi hỏi một cuộc đua dai dẳng, Arsenal đã không có được một đội hình đủ chiều sâu để có thể xoay tua một cách hợp lý. Và rồi họ nhanh chóng đi xuống một cách không phanh. Vấn đề của Arsenal nằm ở những chấn thương của các trụ cột, đó dường như là đề tài muôn thưở ở những mùa bóng gần đây của The Gunners.
Một đội bóng mạnh luôn cố gắng xây dựng lối chơi của mình sao cho đến độ hoàn mỹ. Nghĩa là cần phải có sự cân bằng giữa công và thủ. Hãy nhìn cái cách Arsenal vỡ vụn ra sao khi đối đầu với Chelsea ở Stamford Bridge mới thấy đội bóng Pháo thủ mong manh như thế nào. Thật khó để hàng tiền vệ Arsenal có thể đủ khả năng tranh chấp tay đôi với những cầu thủ to cao và đầy thể lực như David Luiz hay Nemanja Matic. Mong rằng Arsenal sẽ sớm tìm lại được vinh quang như những gì họ đã làm được trong quá khứ.