Trong nỗi hoài niệm của các cổ động viên yêu bóng đá nói chung và các fan của Arsenal nói riêng thì chức vô địch cùng thành tích 49 trận bất bại liên tiếp mà Pháo thủ giành được ở mùa giải 2003/2004 là một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong lịch sử Premier League.
Khi ấy, thầy trò Arsene Wenger là những người hùng thực sự, là đại diện cho sức mạnh và vẻ đẹp cho thứ bóng đá làm ngất ngây lòng người. Nhưng những hình ảnh kiêu hùng ấy đã gần như biến mất sau 10 năm, giờ đây Arsenal đã thay đổi quá nhiều.
Vẫn còn đó Arsene Wenger trên cương vị HLV trưởng nhưng sự linh hoạt, tinh thông và khát khao trong người đàn ông mái tóc bạc trắng ấy dường như đã không còn được như trước. Những lần lựa chọn nhân sự, xây dựng lối chơi và cả những lần thay người của Giáo sư đã không còn giữ được sự nhạy bén và chính xác như ngày nào. Đó là lí do vì sao Arsenal của ngày hôm nay không còn tỏ ra nguy hiểm, khó lường như chính họ của cách đây 10 năm.
Arsenal của ngày hôm nay đã khác nhiều Arsenal của ngày hôm qua mất rồi. |
HLV Wenger còn ở lại nhưng những học trò xuất sắc ngày nào của ông đều đã chia tay Arsenal từ lâu và đa số đã giã từ sự nghiệp chơi bóng. Những kí ức về họ vẫn còn in đậm trong tim người hâm mộ nhưng những khoảng trống mà họ để lại ở Arsenal thật không dễ để lấp đầy.
Ngày ấy Pháo thủ có trong đội hình những tiền đạo thuộc hàng tốt nhất thế giới như Thierry Henry hay Dennis Bergkamp, có tiền vệ trụ thuộc hàng hay nhất thế giới là Patrick Viera, có các tiền vệ cánh có tốc độ và sự nguy hiểm nhất thời bấy giờ là Robert Pires và Freddie Ljungberg.
Không chỉ thế, ở hệ thống phòng ngự, Arsenal cũng sở hữu nhiều chốt chặn đáng tin cậy như Martin Keown, Ashley Cole hay Sol Campbell. Đó đều là những cái tên xuất chúng đứng trong một tập thể xuất sắc và đồng đều. Còn hiện tại ở Arsenal có tìm mỏi mắt mới tìm đươc một vài cá nhân xuất sắc nhưng họ chẳng khác nào cánh én không làm nên mùa xuân. Hiện tại tình hình của Pháo thủ càng thêm bết bát vì chấn thương của các trụ cột. Lực lượng suy yếu, mất cân đối cũng là một trong những sự khác biệt đáng kể của Arsenal so với thời điểm hoàng kim của họ cách đây gần một thập kỉ.
Con người thay đổi, cảnh cũ cũng không còn. Từ ngày chuyển từ Highbury sang Emirates, Arsenal chưa bao giờ được tận hưởng niềm vui vô địch nước Anh. Sân Highbury từng là ngôi đền linh thiêng của Arsenal, là thánh địa thực sự còn hiện tại, Emirates lại chỉ là nơi chứng kiến những nỗi thất vọng triền miên của Pháo thủ. Ngót 10 năm qua, Man Utd, Chelsea và Man City thay nhau nắm giữ ngai vàng Premier League còn Arsenal phải đóng vai kẻ đứng ngoài cuộc chơi.
Thứ duy nhất luôn khiến các CĐV Arsenal cảm thấy tự hào đó là lối đá tấn công đẹp mắt đã trở thành bản sắc nhưng giờ đây cũng đang dần mai một trong những năm cuối cùng của triều đại Arsene Wenger. Cách vận hành lối chơi của Pháo thủ không còn tốc độ và hiệu quả như trước đây mà có phần rối rắm, rườm rà và vô hại trong nhiều trận đấu.
Từ nhân sự, lối chơi cho đến thành tích và vị thế, Arsenal đã không còn là chính họ của 10 năm trước. Có chăng vẫn còn đó một lượng lớn CĐV trung thành với tình yêu bất diệt trong lòng, họ sẵn sang bỏ ra một khoản tiền mua vé thuộc hạng đắt nhất ở châu Âu để mỗi tuần được xem Arsenal thi đấu. Đó dường như là giá trị vĩnh cửu của Pháo thủ.
Trong thời gian gần đây trên các trang mạng thể thao xuất hiện khá nhiều hình ảnh và đoạn video ghi lại khoảnh khắc vinh quang của Arsenal ở mùa giải bất bại lịch sử. Nhưng những khoảnh khắc ấy giờ chỉ còn là nỗi hoài niệm xa xăm vì Arsenal của ngày hôm nay đã khác nhiều Arsenal của ngày hôm qua mất rồi.