Người MU luôn đánh giá cao và coi trọng Wayne Rooney, và họ xem anh là một biểu tượng, một cầu nối thế hệ, một nhân tố duy trì mạch máu Quỷ. Thế giới có thể không còn coi Rooney là cầu thủ top đầu như nhiều năm về trước, nhưng người MU vẫn thầm hiểu tài năng của anh không chỉ nằm ở chuyện kiến tạo, ghi bàn. Họ cũng tiếc cho Rooney bởi sự nghiệp của anh đáng ra có thể thăng hoa hơn thế, anh có thể xuất sắc hơn thế với những phẩm chất mà anh đã có.
Ngày ấy xa rồi
Trong 20 năm qua, Rooney là "thần đồng" hiếm hoi của nước Anh có thể đi xa và thoát khỏi cái mác tài năng trẻ. Ban đầu, Rooney cũng như Theo Walcott, như Jack Wilshere, như Chamberlain. Nhưng để tài giỏi đến mức khiến MU phải bạo chi và ngay sau đó đóng vai trò trụ cột trong màu áo Quỷ đỏ khi còn rất trẻ là điều rất khó. Đội bóng của sự chinh phục, của sự đào thải ấy đã bị thuyết phục hoàn toàn trước những màn trình diễn vượt tuổi của Rooney.
Wayne Rooney của hiện tại đã không còn đặc biệt như trước. Ảnh: Internet |
Đúng như Rio Ferdinand đã nói, ngày mới về Old Trafford, tuy cùng trang lứa, nhưng Ronaldo "không có cửa" so sánh với Wayne Rooney. Trong khi Ronaldo còn đang mải mê với những trò biểu diễn nông nổi thì Rooney đã "lớn sớm", đã chơi bóng rất chững chạc, bình ổn, không khác một ngôi sao trưởng thành.
Cho đến lúc này, Rooney đã là đội trưởng tuyển Anh, đã sắp phá những kỷ lục ghi bàn của các huyền thoại, đẳng cấp của anh vươn xa hơn những tài năng trẻ thông thường, bền bỉ hơn những hiện tượng như kiểu Michael Owen.
Chỉ tiếc là, Rooney đã không có những điều kiện tốt nhất để bùng nổ tất cả nguồn lực tồn tại trong con người anh. Lại so sánh với Ronaldo, nếu CR7 ngày càng thăng tiến, thương hiệu ngày càng đắt giá, phong độ ngày càng khủng khiếp, thì Rooney cứ thui chột dần đi, từ một cầu thủ được yêu mến rộng rãi, được những ông lớn thèm thuồng, anh đã rớt xuống "top 2" khi bước đến tuổi 29.
Người xem Rooney như thần tượng vẫn nhiều, người ta thích thú phong thái cống hiến nhiệt tình của anh, sự máu lửa của anh, tài gồng gánh đa năng của anh. Nhưng chúng ta không thể dối lòng, Rooney không đặc biệt như trước nữa. Anh đã chậm đi, yếu đi, ghi bàn kém đi, tính đột biến giảm đi. Sự đi xuống ấy có từ 2, 3 mùa giải gần đây, đó là kết quả khó tránh.
Lựa chọn làm huyền thoại MU - Mặt phải và mặt trái
Tầm quan trọng của Rooney là quá rõ. Sir Alex chấp nhận để Ronaldo ra đi nhưng làm mọi cách để giữ Rooney ở lại. Cái gì khiến Rooney đối với MU còn cần thiết hơn cả siêu sao xuất sắc nhất, đắt giá nhất thế giới là CR7? Vì từ sau thế hệ vàng 1992 rồi đỉnh cao 2008, MU không có ai khác đủ đẳng cấp, đủ tầm bao quát, đủ sức lan toả về mặt tinh thần để làm tâm điểm trên sân bóng.
Rooney ngoài bản năng sát thủ còn tiềm tàng con mắt chiến thuật, nhãn quan tinh tế, khả năng tranh chấp, anh có thể hoà mình, dẫn dắt các đồng đội, nhất là những đồng đội trẻ, đồng đội mới. Trong lòng Manucian, Ronado giống như một ngôi sao sáng lướt qua bầu trời Old Trafford để lại những vinh quang, rồi biến mất theo quỹ đạo của tham vọng, Rooney lại như là mặt trời rực lửa, mỗi ngày đều ở đó như một thói quen.
Rooney vẫn rất quan trọng với M.U. Ảnh: Internet |
Bao nhiêu cầu thủ đến rồi đi, cuộc đời Rooney có thể sẽ khác lắm nếu anh cũng như vậy, nhưng không. Đúng là có cả vì quyền lợi bản thân, nhưng chắc chắn phải có cả tình cảm sâu sắc nữa thì anh mới quyết dành trọn những năm tháng đỉnh cao cho Quỷ đỏ.
Ở MU, nhiều người đã coi anh là huyền thoại, huyền thoại ở cấp câu lạc bộ. Sự vinh dự ấy đổi lại là mất đi cơ hội trở nên vĩ đại ở tầm thế giới, ở những chân trời lung linh khác. Ở MU, Rooney phải đối mặt với hai nỗi thiệt thòi, một là đội bóng không phải tập hợp những siêu sao, luôn phải chiến đấu giữa muôn vàn gian khó, hai là từ sự gian khó đó, Rooney buộc phải hi sinh.
Không có đủ đất để Rooney hoàn thiện các kỹ năng của một siêu tiền đạo. Tính ngẫu hứng, đa dạng, uy lực trong dứt điểm giảm bớt, khác hẳn hình ảnh những ngày đầu nổi tiếng. Bây giờ Rooney đá thiên về di chuyển, quan sát, dùng các đường chuyền thông minh, còn việc lao xộc vào hậu vệ, vung chân đầy dũng mãnh đã không phù hợp nữa. Thực sự, ngăn cản Rooney hiện tại đỡ vất vả hơn.
Không thể bay xa như Ronaldo, nhưng Rooney đã và đang đi vào lịch sử MU theo một cách đáng nể phục. Cầu thủ giỏi ai chẳng thích nhiều danh hiệu, tiền đạo ai chẳng thích ghi bàn, hi sinh như Rooney là loại hiếm. Bởi những lẽ đó, người hâm mộ sẵn sàng bỏ qua những điều quá đáng anh từng làm, họ vẫn tôn sùng anh, và đội bóng tin cậy trao anh chiếc băng đội trưởng. Định mệnh đã như thế, đó là thứ định mệnh kỳ lạ mang thương hiệu Rooney.