Cuối cùng thì Roman Abramovich sau một thời gian dài mộng mị với giấc mơ biến đội bóng con cưng của mình lột xác bằng lối chơi sexy quyến rũ cũng đã tan thành mây khói. Trở về với thực tại vốn có, trở về với bản sắc của chính mình, ông đã chấp nhận để cho Mourinho gầy dựng lại một Chelsea thực dụng như ngày xưa. Kể từ đây, Chelsea chính thức trở lại là một Chelsea “xấu xí” nhưng đó mới là hình ảnh của một nhà vô địch thực sự.
Mời lại Mourinho trở về Chelsea đã là một sai lầm của Abramovich trong việc hiện thực hóa giấc mơ thay đổi lối chơi của The Blues. Thừa biết Mourinho là một bậc thầy về phòng ngự, cũng biết rõ rằng Mourinho đã thành công như thế nào khi đưa Chelsea lên đỉnh Premier League trong quá khứ với lối chơi thực dụng, chắc chắn, ấy vậy mà Abramovich vẫn cứ muốn nối lại tình cũ để rồi đến bây giờ ông mới chợt nhận ra, “sexy”, “quyến rũ”,… chỉ là một điều gì đó xa sỉ vì tất cả những gì Chelsea đang có, từ HLV cho đến cầu thủ dường như đang chống lại ông.
Mourinho sẽ áp dụng triết lý đã đưa ông đến thành công trên cương vị HLV của mình. Ảnh: Internet |
Mourinho cũng đã cố gắng đi theo nguyện vọng của ông chủ nhưng mà lực bất tòng tâm. Lối chơi nửa nạc nửa mở, công không bén, thủ không chắc vả lại còn gây thất vọng đã phần nào khiến cho Abramovich cảm thấy bất an và có lẽ ông cũng phải suy nghĩ rất nhiều. Và trận hòa 0-0 trước Arsenal ở vòng 17 Premier League vừa qua như là một đòn giáng mạnh vào tâm lý của Abramovich, với trận hòa đó, Mourinho đã cho ngài tỷ phú sáng mắt và Abramovich cũng không còn cách nào khác là chấp nhận để cho Mourinho dẫn dắt Chelsea đi theo phong cách của mình.
Vậy là từ nay, Mourinho sẽ áp dụng triết lý đã đưa ông đến thành công trên cương vị HLV của mình: “Nếu bạn không thể ghi bàn thì tuyệt đối không được phép để thủng lưới, và nếu như không để thủng lưới thì chắc chắn bạn sẽ không thua”. Chelsea bây giờ mới chính thức trở lại là chính mình, trở lại là một Chelsea lỳ lợm, một Chelsea thực dụng và là một Chelsea khó bị đánh bại. Với những con người mà mình đang có, với sự ủng hộ của Abramovich, Mourinho ắt sẽ dồn hết khả năng để bức tốc và tạo ra một cuộc cạnh tranh không khoan nhượng với các đối thủ để chính thức khẳng định vị thế của một đội bóng có đủ tài và lực.
Thời gian từ đầu mùa giải, có lẽ Abramovich cũng chẳng nuốt nổi cơm khi nhìn thấy đội bóng con cưng của mình xa sút về phong độ lẫn kết quả thi đấu ở đấu trường Premier League, giá như ông nhận ra từ sớm, giá như ông vẫn giữ nguyên bản ngã bấy lâu nay của mình là duy trì một Chelsea thực dụng, duy trì một Chelsea ổn định thì bây giờ, mọi việc có thể sẽ dễ dàng hơn cho cả ông và cho cả Mourinho.
Thực dụng thì đã sao, “xấu xí” thì đã sao? Miễn là nó phù hợp với những gì Chelsea có, miễn là nó phù hợp với triết lý của Mourinho và miễn là lối chơi ấy thuyết phục và khiến cho NHM hài lòng, vậy thì tại sao lại không chọn nó? Mourinho dù cố gắng nhưng nếu con đường ông đang đi là đang làm hại Chelsea thì ông có quyền đưa Chelsea đi theo con đường tốt hơn, phù hợp hơn và có cơ hội thành công cao hơn thì việc gì phải từ chối?
Những gì đã diễn ra trong 90 phút tại Emirates chính là khởi đầu cho một Chelsea thực dụng quay trở lại. Chỉ cần gia cố thêm hàng thủ, bổ sung thêm 1 nhân tố trên hàng công và có một bản kế hoạch, một kế hoạch dài hơi có chữ ký của Abramovich, Mourinho hoàn toàn có đủ tự tin và có thừa khả năng để đưa Chelsea đến miền đất của những danh hiệu.