Đã lâu lắm rồi, MU mới có được một trận đấu hay như thế mặc dù phải “gồng mình” chấp nhận thân phận của kẻ thất thế.
Nói thật, nếu nhìn vào cái cách mà MU thể hiện mình trên sân bóng từ đầu mùa đến giờ mà dùng từ “nhà vua” e không thực tế cho lắm. Và ở Champions League thì MU càng không thể gọi là vua khi mà trong những năm gần đây, ngay cả khi Sir Alex còn tại vị MU vẫn không phải là đội bóng có tiếng nói vào hàng quan trọng. Nói như thế để hiểu rằng, với tôi, với những fan MU trung thành, cho dù MU có xuống dốc, có thất bại, có trắng tay, có bị “đá văng” khỏi Champions League mùa sau nhưng một khi những chàng trai áo đỏ vẫn còn tôn trọng màu áo của mình, vẫn thể hiện được cái gọi là “tinh thần quỷ”. Tức là sự ngoan cường, lì lợm và không hề biết e sợ thì MU vẫn sẽ còn đó những NHM, những người luôn bước cùng họ trên những con đường đầy chông gai, vẫn luôn xem MU là “vua” trong lòng mình.
Quỷ đỏ đã cầm hoà ứng cử viên số một Bayern Munich trong trận tứ kết lượt đi sau pha đánh đầu đầy uy lực của Vidic. Ảnh: Internet |
Có thể nói, cái cách mà MU đá dưới sự chỉ đạo của HLV Moyes là không thể chấp nhận với một cổ động viên MU. Chẳng phải do ông liên tục phá những kỉ lục mang ý nghĩa thất bại mà điều đáng trách của ông là ông đã biến MU thành một đội bóng của những kẻ yếu bóng vía, sợ sệt, những đứa trẻ mà mỗi lần nhắc đến “ông ngáo ộp” là xanh mặt bỏ chạy.
Với Sir Alex, MU vẫn có những trận thua, thậm chí là thua đau, thua đậm, thua một cách mất mặt nhưng chỉ trận đấu sau thôi, người ta sẽ phải thán phục MU đã đứng dậy ngoan cường như thế nào. Còn MU của Moyes thì vấp ngã là nằm bẹp dí, chẳng buồn đứng dậy nữa. Vì vậy mà chỉ cần một trận MU đá đúng với tinh thần vốn có của mình thôi thì fan MU đã vui sướng lắm rồi.
Nhìn cái cách mà MU đá với Bayern Munich mà “sướng” cả người. Sướng không phải vì MU thắng, không phải vì MU áp đảo, không phải vì MU “phá nát” lưới đối phương như trong quá khứ. Ngược lại,thực tế là MU luôn bị Bayern dồn ép đến nghẹt thở nhưng chính vì bị “Hùm Xám”ép sân như vậy mà fan hâm mộ MU mới thấy được một điều mà có lẽ đã lâu rồi, từ khi Moyes tiếp quản chiếc ghế nòng Sir để lại NHM không còn được nhìn thấy nữa. Đó là sự ngoan cường. Đó là sự lì lợm. Đó là sự chặt chẽ đến khó chịu. Đó là tinh thần của “Quỷ”, tinh thần đến từ “địa ngục”. Một MU chẳng biết sợ ai, cho dù đó là đương kim vô địch hay đội bóng đến từ hành nào khác. Chỉ cần có thế thôi, chỉ cần nhìn thấy MU chiến đấu với tư cách một chiến bình thì NHM đã hài lòng lắm rồi. Chỉ cần như thế MU sẽ lại là “vua” trong lòng NHM. Và trận đấu vừa rồi, MU đã cho thấy được sự đáng sợ của mình như thế nào bằng một “tiếng thét” đầy oai dũng.